Ma Đao Lệ Ảnh - Chương 3 : Du lịch hồ
Tiểu Ngưu ôm lấy thân thể mềm mại của Điềm Nữu, hít một hơi, cười xấu xa nói: “Điềm Nữu, chúng ta làm chút kích thích đi nha, đừng lãng phí thời gian” Điềm Nưu cực kỳ xấu hổ nhẹ nhàng đẩy Tiểu Ngưu ra, nói: “Ban ngày mà, không thể làm như thế đc, nhỡ ai bắt gặp thì mắc cỡ chết.” Vừa nói nàng vừa cúi đầu vân vê chéo áo.
Tiểu Ngưu cười rộ lên, nói “Được rồi, như vậy ban ngày chúng ta cũng không làm gì cả, chờ buổi tối thì lại làm chuyện tốt đi nha.”
Điềm Nữu sẵng giọng “Buổi tối cũng không được, chúng ta đã thành thân với nhau đâu.”
Tiểu Ngưu thấy dáng vẻ xấu hổ của nàng, không đành lòng đùa nàng nữa. Nghĩ tới vài ngày nữa phải rời nhà về núi, không biết khi nào mới trở về. Trong lòng hắn có điểm chua xót, cảm thấy từ khi mình biết Điềm Nữu tới nay, mình cũng không có bỏ thời gian bồi tiếp nàng, thật sự là xin lỗi nàng.
Vì thế, Tiểu Ngưu nói “Điềm Nữu, hôm nay thời tiết thật tốt, chúng ta ra ngoài giải sầu đi. Ngươi đi thu thập một lần đi sao.” Điềm Nữu nhìn ra ngoài cửa xem thời tiết, quả nhiên là tốt, trời xanh không mây, ánh mặt trời như vàng, là thời gian tốt để du ngoạn. Điềm Nữu hỏi “Chúng ta đi du ngoạn ở đâu?”
Tiểu Ngưu cười hồi đáp “Đi Tây Hồ đi, ta rất thích địa phương đó.” Điềm Nữu đáp ứng một tiếng sau, đi về phòng mình.
Đợi trong chốc lát, Điềm Nữu đã tới đây. Lại thấy Điềm Nữu, đã thay đổi một bộ quần áo, quần áo màu lam, không chút phấn son, giản dị nhưng động lòng người. Trên trán mồ hôi chảy lấm tấm nhìn xinh đẹp đậm lòng người
Tiểu Ngưu cười với nàng, nói “Điềm Nữu, muội càng ngày càng đẹp, ta thấy trong lòng thật ngứa ngáy.”
Điềm Nữu nhẹ giọng cười, nói “Tiểu Ngưu ca, huynh càng ngày càng giống nam nhân háo sắc.”
Tiểu Ngưu ai một tiếng, nói ” Ngụy Tiểu Ngưu ta không phải giống nam nhân háo sắc, ta vốn là một kẻ háo sắc không hơn không kém. Điểm này ta cũng không nói dối.”
Điềm Nữu ôn nhu nói “Huynh cũng thật thẳng thắn nha, chẳng qua muội rất thích điểm này của huynh.”
Tiểu Ngưu truy vấn nói “Thích ta thẳng thắn hay là háo sắc?”
Điềm Nữu cười mà không đáp. Tiểu Ngưu tự mình trả lời: ” Tự nhiên là thích ta háo sắc. Nam nhân không sắc, nữ nhân không yêu.”Nghe được câu này Điềm Nữu khẽ che miệng cười duyên.
Thấy cách ăn mặc của Điềm Nữu, vì xứng đôi, Tiểu Ngưu cũng thay đổi một bộ thanh sam mới tinh, tay cầm một cây quạt, rất giống một công tử ca. Nói mọt cách nghiêm túc thì giống như một công tử ca có nội hàm. Nhưng khi hắn cười, chính là một đứa bé bướng bỉnh.
Điềm Nữu nhìn hắn nhiều hơn vài lần, càng nhìn càng yêu thích. Tiểu Ngưu soi soi gương, tự tâng bốc mình “Thế nào? Không sai a. Tiểu Ngưu ta vừa ra phố, đại cô nương, tiểu tức phụ tranh nhau đến xem ta.”
Điềm Nữu khẽ cười nói “Các nàng nhất định là thanh lâu nữ tử.”
Tiểu Ngưu không phục nói “Muội không phải cũng nhìn rồi sao, đến lúc đó nàng sẽ hiểu uy lực của cái nàng biết.”
Sau đó, hai người cùng rời nhà. Sau khi bọn hắn đi trên đường, quả nhiên có không ít người nhìn hai người, vừa thấy nam thì tiêu sái, nữ thì xinh đẹp, thật sự là một đôi giai ngẫu.
Tiểu Ngưu thấy có không ít nữ tính nhìn mình, đắc ý nói với Điềm Nữu “Thế nào? Ta không hề bịa đặt chứ, không phải rất nhiều nữ nhân ngắm nhìn ta sao?” Điềm Nữu nhìn bên cạnh vài lần, nói “Đúng nha, muội còn thấy một bà cố nội cũng nhìn huynh đấy.” Tiểu Ngưu cười nói “Không cần phải nói, bà ấy nhất định là nghĩ muốn ta làm cháu rể đó. Nhưng ta có muội, ta không nghĩ sẽ cưới cháu của bà ấy.”
Điềm Nữu cười hì hì, nói “Nếu Tiểu Tụ biết điều này, nàng nhất định sẽ nói, có lẽ là bà cố nội mình phải lập gia đình đấy.” Tiểu Ngưu nghe xong liền cười ha ha, hắn biết, Điềm Nữu nói đúng vậy. Nếu là lời của Tiểu Tụ, lời của nàng có lẽ so còn khó nghe hơn.
Hai người cười nói đi tới Tây. Tây Hồ giống như một mỹ nữ phong tình vạn chủng, hấp dẫn du khách khắp nơi trong thiên hạ. Tuy rằng nơi này cố hương của Tiểu Ngưu, hắn vẫn thường tới, nhưng hắn vẫn đang nhiệt tình quyến luyến chỗ này. Vô luận hắn tới nào địa nào cũng không quên được Hàng Châu, không quên được Tây Hồ.
Hai người lẫn trong đám người ngoạn hồ, bởi vì thời tiết tốt, trời trong nắng ấm, du khách so với bình thường đều nhiều hơn. Dạng người gì cũng có, có vương tôn công tử, nhà thơ mặc khách, cũng có người buôn bán nhỏ, xin cơm ăn mày. Trên hồ cũng không phải im lặng, có con thuyền nhẹ lướt trên mặt hồ, trong thuyền phát ra những tiếng ca ngọt ngào, du dương say lòng người. Mà trên hồ hoa sen đua nhau nở rộ, mùi hương từng đợt thoang thoảng, như hoa dệt trên gấm. Tiểu Ngưu nhìn quanh hỏi : “Điềm Nữu, chỗ này đẹp không?”
Điềm Nữu cùng Tiểu Ngưu đứng ở bên hồ, hồi đáp “Thật đẹp nha, khó trách các cô nương của Hàng Châu đẹp như vậy, thực giống Tây Hồ.” Tiểu Ngưu nịnh hót nói “Muội cũng không kém nha, so với Tây Hồ còn mê người hơn.”
Điềm Nữu nở nụ cười hàm hậu, nói “Muội tính là cái gì chứ, diện mạo thường thường, so với sư tỷ của huynh, ngay cả một cọng tóc của nàng một cây tóc cũng không bằng.”
Nhắc tới Nguyệt Ảnh, trong lòng Tiểu Ngưu lại hồi hộp, giống như hòn đá ném vào mặt hồ yên lặng. Người này ảnh hưởng rất lớn đối với hắn từ trước tới nay. Nếu Nguyệt Ảnh gặp nạn, cho dù không cứu được nàng, hắn cũng sẽ liều lĩnh chạy đi, cho dù cùng chết với nàng cũng tốt.
Tiểu Ngưu ổn định cảm xúc, an ủi nói “Muội không cần so với sư tỷ của ta. Nàng là cô nương không dễ dàng đụng tới. Hơn nữa, nàng có ưu thế của nàng, muội cũng có sở trường mà. Muội có điểm, nàng cũng phải kém.”
Điềm Nữu nghe xong cười, nói “Tiểu Ngưu chàng thật sự làm người ta yêu thích a!”
Tiểu Ngưu nói “Muội cười là tốt rồi, đừng có phụng phịu. Người hay phụng phịu, là rất dễ bị già đấy.” Điềm Nữu nghe xong vui mừng, nói “Muội biết rồi, Tiểu Ngưu ca, muội nhất định nghe lời của huynh.”
Tiểu Ngưu cười hắc hắc, nói “Muôi nếu nghe lời ta thì tốt rồi, ta đã sớm đắc thủ.”
Điềm Nữu nghe xong trên mặt nóng lên, nói “Tiểu Ngưu ca, huynh lại chiếm tiện nghi của muội, muội không thèm để ý đến huynh nữa.” Vừa nói, Điềm Nữu vừa bước về phía trước. Tiểu Ngưu biết là nàng đang đùa, cũng theo sau đó. Hai người giống như chơi đuổi bắt, từng bước chạy khiến cho hai người cảm thấy tâm tình thật đặc biệt
Khi hai người chạy đã mệt, đi tới quán trà bên Tây Hồ uống trà. Đó là trà bình thường, nhưng có dung một chút nước trên Tây Hồ, có hương vị rất thơm, lệnh người về chốn cũ.
Lúc hai người đi vào, có rất nhiều người. Chỉ có một cái bàn là chỉ có một người ngồi. Người nọ nửa ngày mới uống một ngụm, hơn nữa mặt so với mùa đông còn lạnh hơn, giống như có tâm sự trầm trọng.
Tiểu nhị đem Tiểu Ngưu cùng Điềm Nữu đến trước bàn kia, cùng người nọ nói “Khách quan, thật sự xin lỗi, người có thể ngồi dồn vào cho 2 vị khách quan này ngồi với được không.”
Người nọ không hé răng, tiếp tục uống trà. Tiểu Ngưu cùng Điềm Nữu cũng không khách khí, ngồi xuống đối diện với nàng. Tiểu Ngưu đánh giá người nọ, thì ra là một vị thiếu phụ. Nàng ước chừng hơn hai mươi tuổi, một thân áo lam, bên hông mang kiếm. Khuôn mặt xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng, phi thường mê người. Vẻ mặt của nàng có vài phần lạnh lùng, nhưng càng nhiều là bi phẫn, hiển nhiên là có rất nhiều chuyện không vui.
Lúc tiểu nhị bưng trà tới, nàng mới đột nhiên giống như bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn đối diện một cái. Lúc thấy Điềm Nữu, nàng không có biến hóa, khi ánh mắt của nàng hướng tới trên mặt Tiểu Ngưu, lập tức trên mặt tràn ngập chán ghét. Mà bị nhìn, Tiểu Ngưu lại cảm thấy ánh mắt của nàng thật sáng, quá đẹp. Người này tư sắc tuy rằng kém Nguyệt Ảnh, Nguyệt Lâm, nhưng tuyệt đối theo kịp Tiểu Tụ cùng Điềm Nữu.
Tiểu Ngưu vừa thấy người ta nhìn hắn, lập tức mặt lộ mỉm cười, hướng đối phương hữu hảo gật đầu một cái. Nào biết đối phương hung hăng trừng mắt nhìn hắn, cúi đầu uống trà như có tâm sự gì đó. Như vậy, rõ ràng Tiểu Ngưu là một con cóc. Việc này ngoài dự đoán của Tiểu Ngưu, nhưng hắn cũng không tức giận. Đừng nhìn Tiểu Ngưu tuổi không lớn, về kinh nghiệm với nữ nhân thì cũng là tay già đời. Bằng trực giác cho biết, nữ nhân này đã chịu đả kích rất lớn, không thể theo lẽ thường mà phán đoán nàng.
Rất nhanh mỹ nữ đứng lên, ném lên bàn vài văn tiền,rồi vội vàng mà đi, nhìn bong dáng nàng rời đi,Tiểu Ngưu nói trong lòng” ai,cái mông của nàng thật đẹp,đường cong hoàn hảo,không biết cảm giác thế nào.hắc,xinh đẹp như vậy, vì cái gì mà lại đăm chiêu ủ dột thế chứ? cũng không biết nam nhân nào xui xẻo hội muốn nàng,hắc hắc, nói thật,nếu nàng nói muốn ta làm trượng phu của nàng, ta cũng có khả năng không cự tuyệt nha.”
Hai người nhàn nhã uống trà, nói chuyện. Điềm Nữu nhìn phương hướng thiếu phụ biến mất, nói “Tiểu Ngưu ca, vừa rồi vị tỷ tỷ kia rất đẹp nha, ta nhìn thấy rất nhiều nam nhân đều nhìn nàng.”
Tiểu Ngưu ừ, nói “Bộ dạng cũng được, chẳng qua không có chút lễ phép lịch sự nào.”
Điềm Nữu cười cười, nói “Tiểu Ngưu ca, nhìn bộ dáng của nàng phong trần mệt mỏi, hình như là người bên ngoài.” Tiểu Ngưu hơi hồi hồi tưởng một chút, liền nói “Ừ nha, sắc mặt của nàng hơi tối, có thể thấy là do phong sương bên ngoài tạo thành. Xem ra, nàng từ địa phương rất xa tới đây.” Hai người không có nói nữa, chờ uống xong trà, tiếp tục du ngoạn. Tiểu Ngưu cùng Điềm Nữu nói “Điềm Nữu, hôm nay chúng ta tận tình du ngoạn một hồi nhé, chiều trở về thì cũng không có việc gì, chúng ta đến Hàng Châu tửu lâu ăn cái gì đi. Ta nhất định làm muội thật vui vẻ.”
Điềm Nữu tự đáy lòng nói “Được biết Tiểu Ngưu ca, được với huynh cùng một chỗ, chính là chuyện vui vẻ nhất của muội.” Tiểu Ngưu cười, nói”Muội yêu ta như vậy, ta có điểm không dám nhận. Ta chỉ là một nam nhân rất bình thường, vừa không phải là quan lớn, cũng không phải anh hùng, ta thực sự điểm không đảm đương nổi khen ngợi của muội.” Điềm Nữu lắc đầu nói “Theo muội thấy, huynh là một nam nhân ưu tú. Cho dù hiện tại không phải, tương lai cũng nhất định sẽ phải.”
Tiểu Ngưu cao hứng nói “Tốt lắm nha. Tiểu Ngưu ta nghe lời muội, sau này làm một nam nhân ưu tú.” Hai người bốn mắt nhìn nhau, cũng cảm thấy trong lòng ấm áp dạt dào cảm xúc.
Hai người đang sóng vai đi tới, chợt nghe phía sau một tiếng hét lớn “Lão bà, ta tìm được nàng rồi, nàng làm ta thật khổ nha.” Theo thanh âm một trận kình phong bổ vào.
Tiểu Ngưu phi thường cơ trí, lập tức lôi kéo Điềm Nữu, dùng thân thể của mình ngăn trở Điềm Nữu, đồng thời bổ ra một quyền. Một quyền đánh ra, đánh vào một bàn tay, đánh cho người nọ a nha một tiếng, Tiểu Ngưu cũng cảm giác được lực lượng đến từ bàn tay đối phương, chỉ cảm thấy hổ khẩu hơi đau.
Hắn giương mắt nhìn người nọ, thì ra là một hán tử khoảng ba mươi tuổi có vẻ mặt kinh ngạc cùng thất vọng, còn có một chút phẫn nộ. Hắn quay đầu xem xét Điềm Nữu, ai một tiếng, hét lớn “Thì ra không là lão bà của ta.” Nói chuyện, hắn mở rộng miệng, cơ hồ như khóc.
Tiểu Ngưu thấy vậy, rất không vui, mặt dài ra quát lớn “Ta nói ngươi này, cái gì tật xấu, ai là lão bà của ngươi hả.” Tiểu Ngưu căm tức nhìn người nọ. Hán tử kia vóc dáng rất cao, cao lớn vạm vỡ, tướng mạo thì kém chút, trên mặt có chút tàn nhang đỏ lấm tấm, vả lại mũi hình củ tỏi, miệng rộng phỏng chừng mở lớn có thể nhét được quả trứng gà
Hắn mặc một thân quần áo vải thô dính đầy bụi đất, trên lưng đeo đại đao. Nhìn hình dáng kia, chắc là một kẻ vũ phu. Dạng này của hắn, làm Điềm Nữu nhíu mày, nhắm thẳng Tiểu Ngưu phía sau trốn đâu. Rất hiển nhiên, nàng có điểm sợ hãi.
Nàng biết, vừa rồi nếu Tiểu Ngưu không xuất thủ, rất có khả năng người này đã bắt được mình.
Hán tử kia khóc lóc thảm thiết đối với Tiểu Ngưu nói “Tiểu huynh đệ, thật không phải. Ta nhận nhầm người. Vị cô nương này dáng người cùng màu quần áo, quá giống lão bà của ta, ta tưởng là lão bà của ta, ta mới tới kéo cánh tay nàng. Ai, lão bà của ta đi mất, nàng chạy đi đâu đây?” Vừa nói vừa nhìn xung quanh như là tìm người vậy. Tiểu Ngưu giờ mới hiểu được là xảy ra chuyện gì, cũng nguôi giận một chút, lại hỏi “Lão bà ngươi bao nhiêu tuổi, bộ dạng như thế nào?”
Hán tử kia giậm chân, nói “Lão bà của ta năm nay hai mươi lăm tuổi, mang một thanh kiếm, bộ dạng rất xinh đẹp, mặc một thân màu lam, ăn mặc không sai biệt lắm so với vị cô nương này.” Nói chuyện, ngón tay chỉ Điềm Nữu bên cạnh Tiểu Ngưu. Điềm Nữu biết hắn là nhận nhầm người, từ phía sau Tiểu Ngưu đi ra.
Tiểu Ngưu lại hỏi “Lão bà ngươi như thế nào lại đi mất chứ?”
Hán tử kia vừa nghe, trên mặt lộ ra vẻ thẹn thùng, nói “Điều này thì không cần ngươi quản, đây là chuyện của vợ chồng. Ta đã nghĩ hỏi ngươi, ngươi có thấy một người như vậy không” Nói đến đây, thanh âm của hắn đột nhiên biến đổi, thanh âm thô ráp kia như như sư tử rống, làm Tiểu Ngưu rất không thoải mái. Tiểu Ngưu không cần suy nghĩ nói “Không phát hiện, không phát hiện, hay là ngươi tới nơi khác tìm xem sao.” Nói xong, khoát tay chặn lại.
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyencv18 duy trì
Hán tử kia cũng không lập tức rời đi, nói “Tiểu huynh đệ, nếu ngươi thấy một nữ nhân như lời nói, ngươi nói cho nàng, sư phụ chúng ta rất lo lắng cho nàng, bảo nàng nhanh trở về.” Nói xong muốn rời đi.
Tiểu Ngưu hô “Ngươi chờ một chút.”
Hán tử kia sắc mặt hiện lên vẻ vui mừng, hỏi “Chẳng lẽ ngươi đã gặp qua lão bà của ta sao?”
Tiểu Ngưu hỏi: “Ngươi tên là gì nha? Lão bà ngươi lại kêu cái gì?”
Hán tử kia vừa nghe, trên mặt hiện ra vẻ kiêu ngạo, nói “Ta là Tái Lý Quỳ Lỗ Nam, lão bà của ta là xuyên nữ kiếm Tôn Tam nương.” Tiểu Ngưu vừa nghe, thiếu chút nữa cười ha ha, tâm nói “Ta đang gặp đại nhân vật gì đây, thì ra là giả Lý Quỳ cùng muội muội Tôn Nhị nương.”
Tiểu Ngưu nhịn cười, hướng hán tử kia chắp tay thi lễ, hán tử Lỗ Nam cho là kính ý, còn vui vẻ tiếp nhận, sau đó vội vàng nói ” ta cũng không thể nói với ngươi nhiều, ta còn phải đi tìm lão bà của ta, lão bà của ta cũng đã đi mấy chục ngày rồi, cũng mong không có nam nhân nào dẫn chạy mất”, nói xong cũng không để ý Tiểu Ngưu, nhanh chân bỏ chạy, chạy như bay, như là phía sau có lão hổ đuổi theo.Hắn vừa mới đi,Tiểu Ngưu ôm bụng cười to,cười đến đau cả ruột, Điềm Nữu nhìn bóng người nọ,nói ” Tiểu Ngưu ca, người này thật sự là một hán tử thô lỗ nha”.
Tiểu Ngưu cười, nói “người này ta xem không chỉ là một hán tử thô lỗ, còn là một tên vô dụng, thật cùi bắp, lão bà mà cũng để đánh mất, nam nhân như vậy thì có cái ích lợi gì? Nghe tên của bọn họ xem ra không bình thường đâu, không giống như đại hiệp, nghe có vẻ giống cường đạo nha”
Điềm Nữu ừ, nói “Muội nghe Tiểu Tụ nói, Lý Quỳ cùng Tôn Nhị nương đều là nhân vật trong tiểu thuyết 《 Thủy Hử truyện 》. Lý Quỳ thích uống rượu giết người, tay cầm hai thanh đại phủ, là cái điển hình thô nhân; mà Tôn Nhị nương là lão bà của Trương Thanh, bán bánh bao nhân thịt người!”
Tiểu Ngưu liên tục gật đầu, khen “Điềm Nữu, muội thật giỏi a, học vấn cũng tăng lên, sau hai năm, ta cũng không bằng muội.”
Điềm Nữu cười, nói “Muội mỗi ngày ở nhà huynh ngoại trừ hỗ trợ ở dược điếm cùng phòng bếp còn cùng Tiểu Tụ học một chút học vấn, dù sao cũng nhàn rỗi.”
Tiểu Ngưu cười cười nói : ” ngươi thật sự là tiến tới là một cô nương, sau cũng có thể làm nữ tú tài”. Điềm Nữu khiêm tốn nói “ta cũng không có học vấn như vậy, nghe tiểu tụ nói, làm tú tài rất khó.” Tiểu Ngưu thở dài “cũng không phải mà, đọc sách thi tú tài rất khó, nếu là Sơn đại vương, tựa như vị vừa rồi, cũng dễ dàng hơn nhiều” Điềm Nữu trầm tư nói: “nhìn hắn như vậy, tuy rằng thô lỗ, nhưng không giống cường đạo, có lẽ gọi là cái gì mà đại hiệp đó”
Tiểu Ngưu nhếch miệng cười cười, nói “Chỉ mong hôm nay chúng ta gặp được một vị anh hùng.”
Điềm Nữu đột nhiên a một tiếng, nói “Vừa rồi cái người tên Lỗ Nam nói hình dáng lão bà hắn, như thế nào có điểm giống nữ nhân xinh đẹp chúng ta gặp ở quán trà.”
Nghe Điềm Nữu nói như vậy,Tiểu Ngưu nhẹ nhàng vỗ đầu nói : “không phải bọn họ thật sự là cũng một nhà chứ” tiếp theo lại lắc đầu nói ” không có khả năng, không có khả năng.”
Điềm Nữu không hiểu hỏi “Có gì mà không có khả năng?”
Tiểu Ngưu nói nghi vấn của mình : “ngươi nghĩ nha, Điềm Nữu, diện mạo như ngươi và ta này, người ta thấy đã biết là vợ chồng, ít nhất cũng là vợ chồng chưa cưới, ngươi xem hai người bọn họ, một người đẹp như một đóa hoa tươi,một người không bằng Lý Quỳ, như thế nào cũng không giống người một nhà, mà giống như mỹ nữ cùng dã thú” Điềm Nữu nghe xong cũng cười khanh khách,nói ” từ tướng mạo mà nhìn thì không giống một đôi, chẳng qua người không thể nhìn tướng mạo, có lẽ Lỗ Nam này có diễm phúc,mới có một lão bà xinh đẹp”
Tiểu Ngưu lớn mật nói ” theo ta thấy, nếu nữ nhân kia thật sự là lão bà của hắn, vậy thì có vấn đề. Ta cũng không tin, nữ nhân kia sẽ thích nam nhân như vậy. Ta thấy, nữ nhân kia không phải đồ ngốc, chính là mắt có vấn đề, nếu không là bị bắt, hoặc là có cái gì khó nói, cần một người nam nhân che chở”
Điềm Nữu liếc Tiểu Ngưu nói ” Tiểu Ngưu ca, ta thấy không có nghiêm trọng như vậy đâu, chàng nói quá thôi, như vậy không xong, có lẽ nam nhân này thật sự là một nhân vật, kia nữ sùng bái hắn, gả cho hắn cũng không phải lạ đâu.” Tiểu Ngưu ừ,nói ” vậy chúng ta biết một đại nhân vật” Điểm Nữu hỏi ” Tiểu Ngưu ca, chúng ta hay là báo cho Lỗ Nam một cái thư, nữ nhân kia tựa hồ là lão bà của hắn” Tiểu Ngưu nói : Điềm Nữu nha, lòng ngươi thật tốt,nhưng hiện tại chúng ta muốn báo tin,cũng tìm không thấy ” Lý Quỳ” kia.
Điềm Nữu nhìn trước sau,cũng không thấy gì,người đến người đi,một biển người mờ mịt còn đâu mà tìm vị ” Tái Lý Quỳ” đâu? Một phen hảo ý của nàng cũng chỉ thất bại
Hai người cao hứng đi du ngoạn,ngoại trừ Tây Hồ, đã đi xem nhiều địa phương,tâm tình khoái trá cực kỳ. không nghĩ đang du ngoạn cao hứng, xa xa bay đến vài đám mây đen, chỉ khoảng nửa khắc đã làm cho trời xanh hoàn toàn bị che mất, trước mắt tối sầm lại. Cái này cũng chưa tính, qua chốc lát, tiếng tí tách tí tách gầm lên, gió to đến.
Bởi vì mưa đột nhiên tới, mọi người một chút phòng bị đều không có, vội vàng bỏ chạy tứ phía. Tiểu Ngưu trong lúc cấp thiết kéo tay Điềm Nữu đi đến chỗ gần nhất trú mưa, bọn họ đi đến dưới lầu một khách điếm nghĩ đến lúc cơn mưa chấm dứt sẽ đi tiếp, nhưng cơn mưa này như thác đổ, xối xả không ngừng. Hai người chạy dưới mưa mà chân không ngừng run rẩy, mà mưa thì như không có ý định ngừng lại.
Hai người nhìn bầu trời, Điềm Nữu thở dài, Tiểu Ngưu không cho là đúng, qua không lâu,Tiểu Ngưu không có kiên nhẫn đợi mưa tạnh. Hắn nói với Điềm Nữu ” đi thôi,đừng đợi ở chỗ này nữa”
Điềm Nữu nhìn mưa nói : Tiểu Ngưu ca, đi thì cũng phải có ô nha, bằng không thì lại ướt sũng hết”
Tiểu Ngưu nhìn nàng cười nói ” muốn cái ô nha,dù sao chúng ta cũng không vội chở về.” Tiểu Ngưu kéo tay Điềm Nữu đi vào khách điếm.
Điềm Nữu nhẹ nhàng đẩy tay Tiểu Ngưu, sợ hãi nói “Làm gì vậy?”
Tiểu Ngưu cười hì hì nói ” còn hỏi sao,chúng ta đương nhiên tìm một gian phòng nghỉ ngơi một lúc,đợi mưa tạnh rồi về nhà” cũng không quản Điềm Nữu không thích, đã bảo chưởng quầy mượn một phòng. Trưởng quầy ngẩng lên nhìn qua Tiểu Ngưu và Điềm Nữu, Tiểu Ngưu không có gì, Điềm Nữu lại cảm thấy trên mặt nóng bừng.
Tiểu nhị dẫn Tiểu Ngưu cùng Điềm Nữu lên lầu, Tiểu Ngưu lại phân phó “mang cho ta mấy món ngon miệng ăn sáng, một hồ đào tửu mang đến phòng cho ta”
Tiểu nhị đưa Tiểu Ngưu cùng Điềm Nữu đến phòng xong liền đi xuống lầu. căn phòng thật rộng rãi lại sạch sẽ, làm cho người cảm thấy thật thoải mái.
Tiểu Ngưu ngồi xuống giường nói ” thật là thoải mái nha, cùng với ở nhà thật giống nhau”
Điềm Nữu nhìn chung quanh nói : chúng ta không phải ở đây đêm nay chứ? ? thảm rồi.” nói xong, hết hồn xem xét Tiểu Ngưu, không dám đi đến.
Tiểu Ngưu hướng nàng cười hắc hắc không ngừng nói ” sợ cái gì, chẳng lẽ ngươi còn sợ ta ăn thịt ngươi sao?”
Điềm Nữu rụt người lại nói ” ta có chút sợ nha, ta sợ mưa không ngừng, ta sợ ngươi bắt nạt ta, ta cũng sợ cha mẹ ngươi lo lắng cho chúng ta, ta cũng sợ Tiểu Tụ cười chúng ta”
Tiểu Ngưu nắm lấy tay nàng kéo đến ngồi xuống bên giường an ủi nói ” có cái gì mà sợ, chúng ta chỉ để ý chuyện chúng ta, quản người khác nói làm gì, chỉ cần chúng ta cao hứng là tốt rồi. ngươi cũng đói bụng rồi, chúng ta ăn một chút, mưa ngừng thì lại đi, đừng sợ”
Điềm Nữu lo lắng hỏi “Nếu mưa không ngừng thì làm sao bây giờ đâu?”
Tiểu Ngưu cười nói “không ngừng thì đi sao được, chúng ta ở đây tốt mà. Cùng lắm thì ngươi ngủ giường, ta ngủ trên mặt đất” Điềm Nữu đỏ mặt lên nói “”Ta cảm giác ngươi đang chờ ở đây để gài bẫy ta, chờ ta đến sa vào bẫy của ngươi.”.” Tiểu Ngưu nghe được giật mình. Híp mắt hỏi “nếu quả thực như vậy, sao nàng còn dám chui vào?”
Điềm Nữu ngượng ngùng quay đầu đi, thấp giọng nói “Muội cũng không biết.”
Tiểu Ngưu ôm Điềm Nữu trong lòng nói ” không có gì, dù sao chúng ta sớm hay muộn sẽ thành vợ chồng nha. Muội còn có cái gì phải sợ, huynh muốn muội chính thức thành nữ nhân của huynh”
Đang nói chuyện,tiểu nhị đem rượu cùng thức ăn nóng hổi bưng lên,Tiểu Ngưu liếc mắt Điềm Nữu, trong lòng nói ” uống xong rượu giao bôi, chúng ta sẽ động phòng, một khắc giá ngàn vàng” nghĩ đến hắn đắc ý,trong lòng Tiểu Ngưu phát ra nụ cười dâm đãng.
Tiểu nhị đem các thứ đặt ở trên bàn rồi đi ra ngoài. Tiểu Ngưu kéo Điềm Nữu ngồi xuống,há mồm ăn. Tiểu Ngưu nói với Điềm Nữu ” ăn nhiều một chút, chốc nữa về nhà thì không cần ăn nữa”
Điềm Nữu liếc mắt nhìn cửa sổ toàn mây đen, nói “trời mưa lâu như vậy, cũng nên tạnh mới phải”
Tiểu Ngưu rót một chén rượu, một chén đầy một chén có một nửa, nói ” Điềm Nữu nha, muội quản nhiều như vậy làm chi, chúng ta vui vẻ đã” . Điềm Nữu có chút đói bụng, liền cùng Tiểu Ngưu ăn đến. Tiểu Ngưu là ăn như hổ đói, Điềm Nữu là nhẹ nhàng. Tiểu Ngưu vừa ăn vừa uống, một bên nhìn lén Điềm Nữu, suy nghĩ xem thế nào để khiến nàng chủ động yêu thương nhung nhớ, mời mình hưởng diễm phúc. Hắn nghĩ đây là lần đầu tiên tiếp xúc, nàng chắc chắn rất rụt rè, mình đành phải ra tay trước vậy.
Tiểu Ngưu cũng rót cho Điềm Nữu một chén rượu nói ” Điềm Nữu, chúng ta đã lâu không ở cùng một chỗ, uống với huynh một chén, rất nhanh, huynh sẽ rời nhà quay về Lao Sơn”
Điềm Nữu nghe xong sửng sốt, hỏi ” trở về mới được vài ngày, như thế nào lại muốn đi?”
Tiểu Ngưu cười giải thích nói ” lúc này là về thăm người thân, xong rồi cũng nên trở về tiếp tục học nghệ, huynh cũng không muốn cả đời là công tử ca vô năng”
Điềm Nữu nghe xong chau mày, nửa ngày không nói. Nàng tự nhiên luyến tiếc Tiểu Ngưu ly khai. Nàng cũng như các cô nương khác, mỗi ngày đều ở cùng một chỗ với người trong lòng, gắn bó làm bạn,v ĩnh viễn không phân cách. Nhưng Tiểu Ngưu có cái chí khí thiếu niên, nàng không thể kéo chân hắn, cũng không thể ngăn cản hắn, hơn nữa nàng cũng không có khả năng ngăn cản, bởi vậy, nàng lâm vào thương cảm.
Tiểu Ngưu khuyên nhủ ” Điềm Nữu, không cần nghĩ nhiều, ly biệt là chuyện bình thường, lần này ra đi, lần tới có thể gặp lại…” biết đối phương đối với mình lưu luyến không rời, Tiểu Ngưu trong lòng cảm thấy rất vui mừng. Điềm Nữu gật đầu nói ” Tiểu Ngưu ca, muội không muốn ảnh hưởng đến tiền đồ của huynh”. Nói xong liền uống hết chén rượu mà Tiểu Ngưu rót cho, rượu xuống bụng, Điềm Nữu không nhịn được ho khan lên,Tiểu Ngưu vội vàng đứng lên, yêu thương vỗ lưng nàng mới khiến nàng có thể dễ chịu hơn một chút.
Điềm Nữu ngẩng đầu nhìn Tiểu Ngưu nói ” Tiểu Ngưu ca, muội không có sao, huynh không cần quản ta.” Mặt của nàng đỏ như ánh lửa. Nàng từ trước đến giờ chưa lần nào nào say rượu, đối với cồn vẫn là rất mẫn cảm.
Tiểu Ngưu ngồi xuống, gắp đồ ăn cho Điềm Nữu sau đó nói ” ta Ngụy Tiểu Ngưu cũng không muốn sống uất ức cả đời, huynh muốn trở thành một đại nhân vật”
Điềm Nữu dạ một tiếng, nói “Tiểu Ngưu ca, muội vĩnh viễn ủng hộ huynh.”
Tiểu Ngưu cười haha nói ” huynh biết muội là một cô nương hiểu việc. Nào, uống một chút đi, uống rượu xong, muội sẽ cảm thấy lâng lâng” lúc này đây, Tiểu Ngưu lại rót cho Điềm Nữu một chén. Điềm Nữu bắt đầu cảm thấy rất cay, khó có thể đổ vào bụng, thấy Tiểu Ngưu hứng trí bừng bừng, cũng không nghĩ muốn giảm hưng phấn của hắn, nên cũng uống cùng. Dần dần,nàng cảm thấy toàn thân nóng lên, có điểm thư thái. Tiểu Ngưu thấy Điềm Nữu như vậy, trong lòng thật cao hứng ” Điềm Nữu nha, muội thực là hảo lão bà của huynh. Huynh có thể lấy được muội, huynh đã rất thỏa mãn.”
Điềm Nữu cười, nói “Chúng ta còn chưa có thành thân mà.”
Tiểu Ngưu cười hắc hắc nói ” muốn thành thân không phải dễ dàng sao, hiện tại cũng có thể” Tiểu Ngưu đến bên người Điềm Nữu ngồi xuống,ôm nàng vào trong lòng.
Điềm Nữu nghiêm mặt nhìn Tiểu Ngưu nhẹ giọng nói ” Tiểu Ngưu ca, muội có thể cảm giác ánh mắt huynh có ý xấu với muội.” Tiểu Ngưu cười hắc hắc,hôn lên mặt nàng một cái nói ” đây không phải ý xấu nha, đó là huynh yêu muội một lòng, khi huynh yêu muội xong, sau này muội sẽ thường xuyên muốn cho huynh yêu muội”. Hắn giống như con chuồn chuồn lướt nước nhẹ nhàng hôn lên mặt Điềm Nữu. uống rượu xong,Điềm Nữu mặt giống Hải Đường nhìn thật đẹp. Nàng mang theo ánh mắt thâm trầm, mở đôi môi đỏ mọng cùng với hô hấp nhẹ nhàng rên rỉ, làm hạ thể hắn có phản ứng mãnh liệt. Hắn bị đè nén rất lâu dục vọng rốt cục giống núi lửa đồng dạng phun trào.
Tiểu Ngưu xúc động ôm Điềm Nữu đi đến giường. Điềm Nữu xấu hổ nhắm mắt lại hỏi ” Tiểu Ngưu ca, huynh muốn làm gì?”
Còn hỏi sao? Tự nhiên là làm việc tốt rồi,nhưng Tiểu Ngưu lại nói ” chúng ta cùng nhau nghiên cứu học vấn, có chút học vấn phải có thực tiễn mới hiểu được”
Điềm Nữu ôn nhu nói ” huynh ôn nhu một chút nha” nói đến đây thanh âm của nàng đã nhẹ như muỗi kêu. Tiểu Ngưu an ủi ” đừng sợ, đừng sợ, huynh sẽ cho muội nhớ rõ phút giây này cả đời”. Tiểu Ngưu đem Điềm Nữu đặt ở trên giường, giống như bóc một quả quýt, quần áo của Điềm Nữu cũng dần được giải khai,
Trước mắt Tiểu Ngưu, Điềm Nữu giống như minh châu phóng thích hào quang sáng ngời, mùi thơm của cơ thể từng đợt bay tới, làm người ta cảm thấy thật khoái hoạt không thôi.
Điềm Nữu tương đối thẹn thùng, một tay che phía dưới, một tay che mặt trên, nhưng căn bản là không che được, lại thêm vài phần hấp dẫn. Mặt trên từ cánh tay nhỏ nhìn xuống, lộ ra một bộ phần hình cầu trắng như tuyết, nhìn xuống dưới thì lộ ra đám lông tơ che phần hạ thể ướt át, phần đầu gối của nàng phối hợp cùng cặp đùi với chiếc mông vểnh cao thật mỹ lệ. Hắn đưa mắt dán sát vào, cảm nhận Điềm Nữu mặc dù không phải là tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng cũng là nhất đẳng mỹ nhân. Tiểu Ngưu liến môi, hai mắt sáng lên khen: “Điềm Nữu nha, thân thể nàng thật là đẹp mắt, phối hợp cùng khuôn mặt quả là tuyệt hảo. Ta với nàng cái gì cũng luyến tiếc a” Nói chuyện, Tiểu Ngưu không thể chờ đợi nữa, hắn cởi sạch, sau đó hôn tới sau gáy nàng như hổ đói vồ linh dương…
Điềm Nữu chuyển mình, biến thành nằm nghiêng, Tiểu Ngưu đánh cái không, may mắn công phu cũng được ,tại trên giường lăn một vòng, liền khôi phục tư thái bình thường. Tiểu Ngưu cười hắc hắc ” Điềm Nữu nha, muốn khảo nghiệm công phu của huynh sao? Huynh nói với muội, vô luận là võ công hay là giường công,Tiểu Ngưu huynh đây đều là nhất lưu. Mấy cái này cuối cùng muội cũng sẽ biết” Tiểu Ngưu cũng nằm nghiêng, hướng Điềm Nữu tiếp cận.
Điềm Nữu nằm nghiêng, đường cong tuyệt đẹp, ưng áo cao vút, àu da mặc dù không trắng lắm, hưng rất thuận mắt, cái lưng mảnh khảnh, bờ eo mảnh khảnh, cùng bờ mông săn chắc. Ở giữa hai khe đùi lộ ra một nhục huyệt ẩn hiện như bóng ma, càng làm nam nhân phải phát cuồng.
Tiểu Ngưu tiếp cận đi lên, hai tay cùng trượt trên người nàng, vuốt ve, còn dùng cái cứng rắn đụng vào mông và đùi nàng. Các động tác liên tiếp, quấy rầy Điềm Nữu khiến nàng vặn vẹo thân thể, khiến cho cái rãnh kia cũng có biến hóa rất nhỏ.
Điềm Nữu ngăn Tiểu Ngưu không được. Tiểu Ngưu duỗi một tay, cầm một bên vú. Thật tốt, vừa tràn đầy. A thật mềm, giống như bóng vậy. hảo nhu nộn a, hai vú của nàng mềm nộn không khác gì đậu hũ. Ngoài ra còn rất co dãn nha, mấy cái đặc điểm khiến Tiểu Ngưu hứng thú tăng nhiều, yêu thích không buông tay. Mà cái dứng rắn kia giống như thép xúc đến xúc đi, xúc vào mông Điềm Nữu, khiến nàng thở hổn hển, xuân tình nhộn nhạo.
Tiểu Ngưu đương nhiên không thể thỏa mãn với hiện tại. Hắn rồi cuộc cùng đem thân thể của Điềm Nữu mở rộng. Hắn thấy được Điềm Nữu chính diện, trên dưới cực kì hài lòng, núm vú màu phấn hồng, thảm cỏ đen bóng mượt, uốn cong, ẩn hiện khe suối hé mở tràn đầy mật dịch.
Tiểu Ngưu hai mắt đăm đăm,tán dương ” thật tốt nha, thật sự là một cô nương xinh đẹp”,lại bổ nhào lên thân Điềm Nữu,tiếp tục “công tác”. Cái miệng của hắn giống như ngọn lửa len lỏi khắp nơi, chảy vào khiến thân thể Điềm Nữu run rẩy không thôi, hai tay của hắn cũng bận việc, như là bị mất cái gì quý giá, nơi nơi tìm tòi, mà tiểu đệ đệ của hắn cũng cũng không an tâm, nó nóng như lửa đốt làm thân thể Điềm Nữu như trong lửa nóng, trong lòng rất ngứa, xuân thủy chảy ra lai láng, thật là thống khoái.
Tất cả các thủ đoạn đều đã dùng, kết quả là Tiểu Ngưu không thể nhịn được nữa, mà Điềm Nữu cũng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào của thiếu nữ. Hai người như trong lòng bình thường khôn ngoan lanh lợi, đều rất muốn rồi.
Lúc Tiểu Ngưu ra khỏi người nàng, Điềm Nữu ai một tiếng, giống như một tiếng lệnh khiến trong lòng Tiểu Ngưu ấm áp dào dạt, trên thực tế cũng không phải là rời khỏi nàng, mà là muốn điều chỉnh tư thế, bởi vì hắn muốn thành công đoạt đất, đấu tranh anh dũng. Hắn muốn dùng vũ khí lợi hại của mình mở cánh cửa thần bí, mời nàng cảm nhận được hạnh phúc của nữ nhân, cũng muốn nàng nhớ kỹ kiền một thiếu nữ là một quá trình vô cùng tỉ mỉ.
Tiểu Ngưu bày ngay ngắn Điềm Nữu nhục thể, êm ái tách ra hai đầu đùi. Đón lấy, hắn nằm lên, cây kia cây gậy lớn lung lay tìm kiếm lấy cửa vào. Đồng thời, Tiểu Ngưu hai tay bắt lấy Điềm Nữu cái vú, liền níu mang vò, miệng rộng cũng ngăn chặn Điềm Nữu môi đỏ.
Điềm Nữu lúc này cũng có chút thích thú việc này, nàng há mồm cũng Tiểu Ngưu hôn,vòng eo cũng vụng dại mở ra, như là nghênh đón khách không mời mà đến, hay là muốn tranh né công kích của hắn.
“Huynh muốn đi vào!” Tiểu Ngưu ngẩng đầu, hôn lỗ tai của nàng.
Điềm Nữu thở gấp, có điểm mơ hồ nói “Muội. . . Muội sợ.”
Tiểu Ngưu xuân phong đắc ý nói ” sợ cái gì, tý nữa thích còn không kịp đâu”. Rồi hắn để dương vật tại cửa âm đạo của Điềm Nữu, hướng vào trong mà đâm, vài lần đều không có thành công. Chưa đạt được thành công quyết không buông tha, quyết ý tiến vào
Tiểu Ngưu liền đứng dậy, quỳ xuống, tay cầm JJ, tại nơi cửa động đã ướt nhẹp mật dịch của nàng mà cọ quệt, làm mật ngọt ngào ngạt chảy càng nhiều, sau đó hướng tiểu đệ đệ vào cánh cửa màu hồng mà tiến vào. Một lần nữa, cánh cửa đó lại động, nó nong ra một chút, tựa hồ lớn hơn một chút.
Tiểu Ngưu không nhịn được nói “Điềm Nữu kiên nhẫn một chút, tới thời khắc mấu chốt rồi.” nói xong lại nằm úp lên thân Điềm Nữu, mông đột ngột ấn vào, JJ liền chen vào khe hở hẹp, cùng lúc đó, Điềm Nữu thống khổ phát ra một tiếng A, hai tay cuốn lấy cổ của Tiểu Ngưu, đôi mắt đẹp long lanh nước mắt, có thể thấy được bao nỗi thống khổ của nàng.
Tiểu Ngưu nghĩ ” không thể do dự, dù sao một cửa này là phải qua” vì thế hắn đâm một cái, đem gậy sáp ấn vào trong. Lần này Điềm Nữu càng đau hơn, nước mắt không nhịn được chảy ra miệng nói ” đau quá, muội đau quá,Tiểu Ngưu ca, chúng ta…”
Tiểu Ngưu duỗi đầu lưỡi liếm nước mắt của nàng, an ủi nói: “nhẫn một chút, lập tức thích liền à, thích quá nàng lại trầm trồ khen ngợi ca ý chứ” nói chuyện, Tiểu Ngưu dùng dương căn khẽ động, một cảm giác ấm áp như khuyến khích Tiểu Ngưu tiến thêm vào. Nhưng Điềm Nữu không đủ kiên cường. Nàng ôm chặt thắt lưng Tiểu Ngưu, không cho hắn lộn xộn, Tiểu Ngưu đành phải chờ thời điểm. Không làm gì, tựu tiếp tục hôn hút, sờ soạng nàng, chờ nàng bình tâm là lúc mà tiểu đệ đệ được thỏa mãn a.
Qua đã lâu, Điềm Nữu lông mày mới dãn ra một chút, Tiểu Ngưu cũng không nhiều lời, thử thăm dò, ấn gậy sáp một cái, bắt đầu còn hơi gian nan, sau lại dễ dàng hơn. Điềm Nữu dần dần hưởng thụ tư vị nam nữ hoan ái, mà Tiểu Ngưu đã ban diễm phúc này cho các cô nương khác
” a…a…cái này…muội không chịu nổi” Điềm Nữu một bên lắc mông, một bên rên rỉ. Tiểu Ngưu lời lẽ sâu sắc, dễ hiểu, áp sát nhục huyệt nhỏ vang lên từng tiếng ót ót, thật chặt chẽ mà nóng bỏng, dường như không có kẽ hở, tư vị thật khác so với các nàng khác a.
Tiểu Ngưu đắc ý, một bên mạnh mẽ làm, vừa nói ” tiểu bảo bối của huynh, cái này thích không, thích thì kêu lên đi, dù sao bên cạnh cũng không có người nghe lén”
Điềm Nữu hừ hừ, vẫn không đủ lớn mật. Tiểu Ngưu nghe đã đủ, tiếng kêu kia rụt rè mà xấu hổ khiến Tiểu Ngưu mê muội.
Tiểu Ngưu một hơi làm mấy trăm phát, nước chảy lênh láng. Điềm Nữu lắc thân thể loạn xạ, tiếng kêu ngày càng lớn, chính là không đủ dâm đãng. Tiểu Ngưu nghĩ ” cái này cần trường kỳ dạy dỗ mới thành” Điềm Nữu mới nếm thử mỹ vị, không bao lâu liền đạt tới cao trào. Tiểu Ngưu cũng không muốn thương tổn nàng, làm thêm mấy chục phát, cũng bắn tinh hoa vào lỗ nhỏ của Điềm Nữu. Có cái gì bắn vào đó, một luồng tinh khí nóng bỏng bắn thẳng vào làm Điềm Nữu kêu lên a a. Nàng thậm chí không biết đây là vật gì. Tiểu Ngưu đành phải giảng giải cho nàng.
Lúc sau, Tiểu Ngưu mới rút ra thấy dưới khố của Điềm Nữu một đống hỗn độn có một điểm lạc hồng, giao tạp phi thường bắt mắt. Tiểu Ngưu phi thường hưng phấn.
Đièm Nữu mở đôi mắt đẹp, ngượng ngùng nhìn chỗ dưới chân, hừ nói: ” địa phương của nữ tử, chàng không thể nhìn” Tiểu Ngưu săn sóc nàng từng li từng tí, cũng không phải nàng sinh ra dục tính mà chính Tiểu Ngưu khơi dậy nàng. Tiểu Ngưu chính là cuộc sống của nàng, nàng không chỉ nghĩ tới là muốn lần đầu hiến thân cho Tiểu Ngưu mà muốn trong tiềm thức của hắn lưu lại hình bóng của mình.
Hai người ôm nhau một chỗ. Tiểu Ngưu nói bên tai nàng ” lúc này muội chính thức là hảo lão bà của huynh” Điềm Nữu ai hai tiếng nói ” nếu sau này huynh không cần muội, muội làm sao bây giờ?”
Tiểu Ngưu khẽ cắn lỗ tai nàng nói ” nha đầu ngốc, huynh có như thế đâu, muội xem Tiểu Ngưu huynh giống một người phụ lòng sao?”
Điềm Nữu nói ” Tiểu Ngưu ca đương nhiên không phải người đó, chỉ sợ sau khi nhìn thấy cô nương tốt hơn ta, chàng tựu bỏ ta mà đi cùng ấy chứ”
Tiểu Ngưu lập tức thổ lộ nói ” muội không nên nghĩ bậy bạ, tâm của huynh đều có muội, nói cách khác, huynh như thế nào lại không dẫn muội về? ai nấy đều thấy được huynh muốn kết hôn với muội mà”
Điềm Nữu ừ nói ” muội sau này sẽ chờ huynh đến cưới muội”
Tiểu Ngưu tỏ vẻ ” chờ ta học nghệ trở về, chúng ta sẽ thành thân, khi đó mỗi ngày đều có thể ngủ một chỗ, đúng rồi, muội còn đau không?” Tiểu Ngưu duỗi tay vuốt ve người nàng.
Điềm Nữu do dự rồi nói ” bên trong còn hơi đau, không nghĩ làm như vậy lại chịu khổ như vậy” Tiểu Ngưu an ủi ” đây là lần đầu tiên mà, lần sau sẽ không có”
Hai người nói tâm tình, chỉ chốc lát đã ngủ. Lúc bọn hắn tỉnh dậy trời đã tối rồi, mưa đã tạnh. Tiểu Ngưu cũng không muốn về, hắn muốn ở trong này đêm nay, nhưng Điềm Nữu băn khoăn, không dám ở chỗ này, cứng rắn lôi kéo Tiểu Ngưu mặc quần áo về nhà.
Tiểu Ngưu cũng không lay chuyển được nàng, cũng đứng lên, vì tỏ vẻ Tiểu Ngưu cho nàng mặc quần áo, cảm động không biết nói cái gì với Điềm Nữu cho phải, cảm giác sâu sắc, không có lộn nam nhân đâu. Nàng nào biết Tiểu Ngưu trong lòng nữ nhân rất tốt
Mặc quần áo xong. Hai người ra khỏi phòng. Điềm Nữu cất một bước, là kêu đau a một tiếng. Tiểu Ngưu biết nguyên nhân, lộ ra một nụ cười thắng lợi. Điềm Nữu liếc mắt sẵng giọng ” đây đều là do huynh làm hại, về nhà tiểu Tụ thấy nàng lại cười muội”
Tiểu Ngưu cười nói ” muội có thể không cho nàng biết mà”
Điềm Nữu giận giữ nói ” náng nhìn một cái là biết muội sao mà giấu được nàng?”
Tiểu Ngưu nói ” cũng không sợ, huynh mấy ngày này đều có thể ở cùng muội, chờ muội khỏe lại huynh đi, việc gì huynh cũng không để cho muội làm”.
Điềm Nữu đáp ứng một tiếng, liền cùng Tiểu Ngưu đi về nhà. Dọc đường đi, hai người cũng không nói chuyện gì, mà Điềm Nữu trong lòng phi thường ngọt ngào. Tiểu Ngưu trong lòng còn kiêu ngạo hơn.
Về đến nhà, trong lúc mọi người đang ăn. Tiểu Ngưu an bài Điềm Nữu một mình ở lại 1 phòng ốc, chính là Nguyệt Ảnh từng ở. Tiểu Tụ mặc dù không đáp ứng, nhưng mà cũng là hết cách.
Sau vài ngày, Tiểu Ngưu cùng Điềm Nữu du ngoạn vui thú, không cho nàng làm việc gì, đợi cho nàng bình thường, mới quyết định rời nhà
Trong nhà biết tin tức Tiểu Ngưu đi, có điểm luyến tiếc, nhưng ngăn không được. lão Ba ngụy Trung Bảo nói: “con trai nha, trước kia ba xin lỗi con. Con cũng không nên mang thù, sau này ta hảo hảo đối đãi với con. Con học công phu tốt, sau này nhanh trở về, gia đình rất cần con”
Tiểu Ngưu cười hì hì nói: “Lão ba yên tâm đi, con nhất định sẽ mau chóng trở về”
Kế mẫu nói: “ở ngoài tốt thì cũng không như ở nhà. Nếu bên ngoài không vừa ý thì nhanh trở về một chút nhé.”
Tiểu Ngưu nhìn kế mẫu xinh đẹp, đáp: “vâng, ta nhớ kĩ rồi”
Tiểu Tụ thì lại không cho là đúng nói: “ca ca nha, lần sau, khi trở về cũng không được về tay không, phải mua một số quà cáp a, như áo quần, đồ ăn, ta rất thích ta”
Kế mẫu mỉm cười nói : “nha đầu này như thế nào lại quan tâm mấy thứ này”
Tiểu Tụ còn nói thêm : “ca, hành sự bên ngoài, ca nhất định phải an phận thủ thường, thấy mỹ nữ thì tránh xa một chút, không thể đắc tội với Điềm Nữu nha, nếu có tội với nàng, ta sẽ thay nàng trừng trị ca” nói xong, hướng Tiểu Ngưu giơ đôi bàn tay trắng như phấn, lại hướng Điềm Nữu cười cười
Điềm Nữu cũng rụt rè cười nói: “Tiểu Ngưu ca, nam nhi chí tại bốn phương, ta tin tưởng rằng chàng nhất định có tiền đồ” Tiểu Tụ cười hì hì nói: “muốn nói chuyện công phu, có lẽ cũng được, nếu nói đi thi công danh, thì đời này ca đừng nghĩ”
Tiểu Ngưu da mặt dày lắm, cũng không thèm quan tâm, hướng Tiểu Tụ nói: “Tiểu Tụ nè, lần tới có muốn tuyển người để lấy làm chồng, đừng quên nói cho ta biết một tiếng, ta sẽ giúp muội dự trù thật tốt cho.”
Tiểu Tụ khoát tay chặn lại, nói: “Ý tốt xin tiếp nhận, ca ca hãy tỉnh lại đi. Muội giờ đây đã hiểu rỏ rồi, hôn nhân đại sự của muội chỉ cần là có ca ca người tham dự, nhất định là chuyện tốt biến thành chuyện tệ, nhất định trở thành hỏng bét.” Tiểu Ngưu vội vàng giải thích nói: “Làm gì có chuyện đó, là vì người được chọn của muội kém, vượt không qua cuộc khảo nghiệm.”
Tiểu Tụ đã tính trước nói: “Giờ đây muội nghỉ kỷ rồi, sau này nếu có chọn được ai, mà muội xem có thể gả được cho hắn, có thể không cần phải trưng cầu ý kiến của ca ca nửa.”
Người một nhà cười cười nói nói, thật là náo nhiệt. Phụ thân Ngụy Trung Bảo không có có nói thêm cái gì, chỉ là yên lặng chăm chú nhìn Tiểu Ngưu, nghĩ đến người vợ trước đã chết, trong lòng rất là khó chịu. Hắn cảm thấy thiếu nợ nơi Tiểu Ngưu nhiều lắm, vợ sau đối với hắn không tốt, thật ra vợ trước chết, là không thể trách hài tử.
Sáng hôm nay, nếm qua điểm tâm, Tiểu Ngưu đã thu dọn xong, có thể xuất phát. Phụ thân đã chuẩn bị cho hắn ngựa cùng ngân lượng, tự mình Tiểu Ngưu cũng mang theo một ít hành lý cần thiết, cố gắng không để lộ vẻ đùa giởn. Dựa theo bản lãnh hiện tại của hắn, những vật này còn phải mang theo. Nếu như gặp phải kình địch, cũng có chổ dùng. Người trong nhà đưa đến ngoài cửa, Tiểu Ngưu mang theo đồ đạc, phóng mình lên ngựa, hướng về mọi người phất phất tay, nói: “Tất cả trở về đi, ta sẽ mau trở lại. Có ai dám ăn hiếp nhà ta, khi ta trở về sẽ lột da hắn, rút gân hắn.” Dứt lời, thúc vào bụng ngựa, con ngựa liền tung bốn vó, hướng về phía trước phóng đi.
Tiểu Ngưu vừa quay đầu lại, vẫn thấy người nhà còn đứng ở ngoài cửa. Tiểu Ngưu trong lòng tự nhủ: ‘Còn có cha mẹ là tốt nhất, ta thật là có phúc khí. Không thể tưởng được phụ thân hôm nay đối với ta tốt như vậy, đây khả năng là bởi vì liên quan đến tuổi phụ thân càng lúc càng lớn a.’ Còn đang nghĩ ngợi, ngựa đã rẽ sang ngã khác, người nhà đã không còn nhìn thấy nửa.
Tiểu Ngưu thầm nói: ‘Ta sẽ còn trở lại, không cần thương cảm.’ Cứ suy nghĩ như vậy, hắn tăng nhanh tốc độ, hướng cửa bắc thành Hàng Châu phóng đi.
Trên đường thuận lợi, ngày đi đêm nghỉ. Chưa hết một ngày, thì đã đến Liễu Hoài Âm. Nơi này là cố hương của Hán triều Hoài Âm Hầu Hàn Tín..
Tiểu Ngưu cởi ngựa ở chính giửa đường lộ, ngắm nhìn thành thị xưa cổ này, trong lòng thầm nói: ‘Một kẻ phải chui qua háng nhục nhã, có thể trở thành một đại danh tướng, chỉ huy trăm vạn đại quân làm cho Sở Bá Vương Hạng Vũ phải tự vận ở Ô Giang.
Người này tuy nhiên kết cục không tốt lắm, chết ở trong tay con mẹ già, nhưng tuyệt đối là một người thật sự có bản lỉnh. Ta Tiểu Ngưu tuy là một thanh niên bình thường, cũng không cam chịu bình thường, ta cũng vậy phải làm một phen thành đại sự nghiệp, dù cho không bằng Hàn Tín cũng phải trở thành một nhân vật nổi danh, như vậy mới không phụ lòng ông trời đã cho ta tánh mạng.’ nghĩ tới đây, Tiểu Ngưu hùng tâm vạn trượng, ý chí chiến đấu sục sôi, tin tưởng mình nhất định có thể thành công.
Kỳ thật đây là chuyện xưa về Hàn Tín, cũng không phải là Tiểu Ngưu tự mình đọc được trên sách, mà là muội muội Tiểu Tụ bình thường đã nói với hắn, mà không phải là chỉ nói một lần. Làm cho Tiểu Ngưu tăng thêm lòng yêu mến nhân vật anh hùng, bởi vậy hắn nhớ rất rõ ràng. Cho nên vừa đến quê quán Hàn Tín, liền nhớ ngay đến vị cổ nhân kiệt xuất này.
Hắn thật muốn học một ít những văn nhân kia, cũng là kính viếng thoáng qua vị đại nhân vật này. Nhưng mà cũng nghĩ lại, Hàn Tín khi chết, kéo theo cả nhà bị tru di tam tộc, chỉ sợ là chết không có chỗ chôn, Ngay cả phần mộ đều không có, còn có cái gì để có thể thăm viếng?
Hắn đi ở trên đường cái, nghĩ miên man về Hàn Tín, mơ màng đi về phía trước. Còn chưa nói, có lẽ là Hàn Tín ở cỏi u minh phù độ cho cố hương a, cảnh phố nơi này phi thường phồn vinh, hơn nữa người đeo đao mang kiếm đặc biệt nhiều. Có lẽ là bị ảnh hưởng của Hàn Tín a, chẳng kể là nhân vật dạng nào, đều học theo kiểu cách ăn mặc của võ sĩ, Tiểu Ngưu cảm thấy hối hận vì điều này, tự mình khi ra đi chẳng có trên người một cây đao nào, hay là một cây kiếm gì, ít nhất cũng làm tăng thêm thể diện.
Vào lúc đang đi tới, phía trước lộ đột nhiên kẹt lại không đi được. Tiểu Ngưu ngồi trên lưng ngựa, nhìn thấy rõ ràng có đánh nhau ở phía trước. Nhìn tình thế này, cũng không phải là việc luận bàn võ nghệ, xem xét cũng biết là đánh nhau thực, đánh đến ầm ầm liên thanh. Tiểu Ngưu nhìn kỹ, trong lòng rất là bất bình, nguyên nhân là mấy tên đánh một người, quá không công bình. Càng thêm tức giận còn là mấy tên đại nam nhân vây công một nữ tử.
Tiểu Ngưu là người thương hương tiếc ngọc, hắn sao có thể chịu được chuyện như vậy phát sinh ở dưới mắt. Bởi vậy, hắn muốn xuất thủ.