Thâu Hương Cao Thủ Bản H - Chương 161: Bernoulli là cái nào môn phái
Đông Phương Bất Bại vô cùng sửng sốt, thường ngày giáo đồ nói chuyện cùng nàng ai cũng lo sợ tát mét mặt mày, đầu cũng không dám ngẩng lên, bây giờ lại bị Tống Thanh Thư dám vỗ mạnh vào mông mình..
Có điều rất chỉ là tức giận trong lòng thoáng qua liền bị ngự kiếm phi hành làm cho kinh ngạc, thân thể bám lấy trên người Tống Thanh Thư, mở to đôi mắt phượng, thích thú nhìn mây trắng trời xanh, khinh công của nàng tuy rằng có thể xưng là thiên hạ vô song, nhưng cũng không làm được chuyện tự do tự tại bay lượn trên bầu trời như thế này.
-Ưm..nếu ngươi có thể mang ta đến để sờ lên đám mây trắng kia, ta sẽ…ta sẽ không tính toán …hành động vừa rồi của ngươi.
Tống Thanh Thư đang tập trung cố gắng khống chế sự cân bằng hai người,trên thanh kiếm gỗ thì bên tai chợt truyền đến giọng nói Đông Phương Bất, nhìn lên thấy nàng duỗi ra ngón tay thon dài trắng nõn chỉ vào cách đó không xa một thảm bạch vân trắng xóa.
-Chỉ là hơi nước có cái gì hay đâu mà sờ…
Tống Thanh Thư lẩm bẩm, nhưng vẫn là chuyển hướng thanh kiếm gỗ hướng về đám bây phóng tới.
-Đây là mây thật sao?
Khi Tống Thanh Thư mang theo nàng vọt tới bên trong đám mây, trong mắt Đông Phương Bất Bại thấy khắp nơi hoàn toàn trắng xoá, đưa tay sờ soạng, nhưng không nắm bắt được cái gì, chỉ cảm thấy ẩm ướt hư huyễn vô thường.
-Khi còn bé, ta vẫn thường cho là mây luôn mềm mại, như kẹo đường thế đấy…
Đột nhiên cảm thấy thân hình lay động, Đông Phương Bất Bại giật mình lập tức hai tay lại câu lên cái cổ Tống Thanh Thư mặc kệ cho đôi bầu vú no tròn ép sát trước ngực hắn:
-Xảy ra chuyện gì?”
Tống Thanh Thư nào có tâm tư nghĩ đến chuyện gì khác, mồ hôi lạnh ứa ra, cắn răng nói:
-E rằng…chúng ta sẽ…rơi xuống…
Vừa dứt lời, hai người liền rơi thẳng xuống phía dưới, Tống Thanh Thư cảm thấy chân khí trong cơ thể mình lúc còn lúc mất, trên người cũng lúc lạnh lúc nóng, trong lòng sợ hãi than: “ Chẳng lẽ là tẩu hỏa nhập ma?….”
Cực lực khống chế giảm tốc độ, loạng choạng rơi xuống thêm thêm mấy chục trượng, Tống Thanh Thư cuối cùng không còn khống chế được, hai người như diều đứt giây lao thẳng xuống dưới.
May là khoảng thời gian này, thấy tình hình không ổn, Đông Phương Bất Bại đã cố khôi phục lại được mấy phần nội lực, hiện tại cách mặt đất cũng quá cao, nàng nhận ra được chân khí trong cơ thể Tống Thanh Thư đang hỗn loạn, hai tay vội vã thả cổ hắn ra, trở tay đem hắn ôm vào ở trong ngực mình, nhìn thấy phía dưới có một hồ nước, liền vận lên nội lực liên tục vung chưởng hướng về mặt nước đánh tới, mượn lực phản chấn trung hoà tư thế hai người rơi xuống.
Đến lúc cảm nhận được trên mặt nước truyền đến lực phản chấn, Đông Phương Bất Bại đã hộc mấy ngụm máu tươi..” rầm…” một tiếng, hai người rơi vào trong đầm nước không sâu lắm ngất đi…
Tống Thanh Thư từ trong hôn mê từ từ tỉnh lại, hé mắt ra nhìn thì thấy mình nằm trên thảm cỏ xanh, từ gần đó truyền đến tiếng nước, dõi mắt nhìn theo thì thấy Đông Phương Bất Bại đang đứng trên một tảng đá gần đầm nước, bộ y phục thấm nước trong suốt, đôi chân như ẩn như hiện như trăng trong nước, hắn nhìn không rõ ràng, muốn đưa tay chạm đến, rồi lại sợ như bọt biển tan biến đi mất, đó là một loại diễm lệ câu hồn nhiếp phách, thành thục phong tình cực điểm mê người, có thể dễ dàng làm cho nam nhân nổi lên dục vọng nguyên thủy, một thân da thịt trắng như tuyết, dường như chưa từng trải qua ánh thái dương gột rửa, thân thể đầy đặn mềm mại trên làn vải lụa đẩm nước lộ ra đường cong kinh người, mang theo một loại mê hoặc hết sức nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần là nam nhân sẽ hưng khởi đem nàng ôm vào trong ngực đưa lên giường tầm hoan, vô tận cảm xúc mãnh liệt mà va chạm chà đạp sự vọng động của nàng.
Từ phía sau lưng khi nhìn thấy Đông Phương Bất từ từ ngồi xổm xuống càng thêm kinh tâm động phách, bên dưới cái eo thon là cái mông ngọc đẫy đà trướng đại đẩy làn vải lụa quần lên không còn có một nếp nhăn, caí mông phác hoạ đường cong bán cầu mượt mà hấp dẫn…
Vén một bên quần lên, mặt trên bắp đùi có một vết thương hẹp dài, đang không ngừng rỉ ra máu tươi, Đông Phương Bất Bại cầm một cái khăn tay nhẹ nhàng thanh tẩy xung quanh vết thương, mặt nước lấp loáng sóng nước, Tống Thanh Thư hiếm khi nhìn thấy nàng ôn nhu yên tĩnh như vầy, trong lúc nhất thời chỉ lo kinh động đến nàng.
Đông Phương Bất Bại phát hiện ra hắn đã tỉnh, rất bình thản kéo làn vải xuống che bắp đùi lại rồi nói:
-Ngươi tỉnh rồi à?
-Um… làm hại cô nương phải bị thương ..
Tống Thanh Thư liếc mắt nhìn đùi nàng, áy náy nói.
-Chỉ là vết thương nhỏ tính là gì…
Đông Phương Bất Bại lắc đầu nói tiếp:
-Ngày hôm nay ngươi làm cho ta rất kinh ngạc, có thể nói cho biết làm sao mà sử dụng được thật ngự kiếm phi hành đi.
Nghĩ đến có thể dùng ngự kiếm phi hành cưỡi gió đi tiêu dao, Đông Phương Bất Bại trong có chút ngây dại.
-Nói cho cô nương biết cũng không sao, có điều e rằng cô nương sẽ chưa thấu hiểu ngay.
Đông Phương Bất Bại nghe vậy sắc mặt phát lạnh: “Trong thiên hạ luận học võ thiên phú, ta coi như không xưng thứ nhất, cũng ổn tiến trước ba, ngươi thế mà cho rằng ta sẽ nghe không hiểu?”
“Vậy được rồi, ngươi tử tế nghe lấy, ” Tống Thanh Thư lộ ra một tia ngoạn vị thần sắc, chậm rãi giải thích nói: “Ta ôm ngươi giẫm tại trên mộc kiếm lúc phi hành, trong không khí khí lưu sẽ vòng qua dưới mộc kiếm mặt ngoài, cùng trên bề mặt vận động, kiếm gỗ hạ mặt ngoài là một cái mặt phẳng, trên mộc kiếm mặt ngoài là ta và ngươi, vừa rồi ta tận lực khống chế thân thể của chúng ta cùng thân kiếm bảo trì một cái hình giọt nước góc độ, làm khí lưu trải qua trên người chúng ta tốc độ lớn xa hơn trải qua dưới mộc kiếm mặt ngoài tốc độ , dựa theo không khí động lực học cùng Bernoulli định lý, đồng dạng là chảy qua cái nào đó mặt ngoài thể lưu, tốc độ nhanh đối cái này mặt ngoài sinh ra sức chịu nén nhỏ hơn, cho nên không khí chảy qua dưới mộc kiếm mặt ngoài lúc, đối kiếm gỗ có một cái hướng lên thác lực, mà cái này lực muốn so không khí chảy qua trên mộc kiếm mặt ngoài lúc, đối kiếm gỗ hướng phía dưới áp lực phải lớn, liền vừa vặn triệt tiêu chúng ta tự thân trọng lượng, cho nên chúng ta mới có thể ngự kiếm phi hành.”
Nguyên lai Tống Thanh Thư bên trên Hắc Mộc Nhai thời điểm, bay vọt qua cái kia hồ thời điểm ý thức được chỉ cần tốc độ đầy đủ, tảng đá cũng có thể tung bay ở mặt nước, vẫn khổ tư lấy như thế nào lợi dụng trong nước chi lực, chân chính làm được Nhất Vi Độ Giang.
Lúc đầu suy nghĩ của hắn một mực dừng lại tại võ học phạm trù, gửi hi vọng ở mình có thể đầy đủ cảm ngộ nước lực lượng, kết quả càng suy tư đầu càng đau, thẳng đến một ngày nào đó trong đầu hắn linh quang lóe lên, nghĩ đến kiếp trước máy bay phi hành nguyên lý, vừa vặn kiếp trước công ty của hắn làm qua một cái máy bay hạng mục, lúc trước hắn nghiên cứu tài liệu tương quan thời điểm, ngược lại là có nhất định đọc lướt qua, lúc này mới nghĩ đến dùng không khí động lực học được giải quyết ngự kiếm phi hành vấn đề.
“Không khí động lực học? Bernoulli định lý?” Đông Phương Bất Bại nhướng mày, nghi hoặc hỏi, “Đây là cái nào môn phái bí tịch võ công, ta làm sao chưa từng nghe thấy?”
“Cái này?” Tống Thanh Thư lập tức cũng bị làm khó, đành phải nói, “Đây là cực tây chi địa vật lý môn phái bí tịch, nhân sĩ Trung Nguyên tự nhiên không ai nghe qua.”
“Vật lý phái?” Đông Phương Bất Bại rơi vào trầm tư, đột nhiên ngẩng đầu hỏi, “Dựa theo ngươi nói, chúng ta có thể bay có phải là còn cùng tốc độ có quan hệ?”
“Ngươi không đi nghiên cứu vật lý thật sự là đáng tiếc, ” Tống Thanh Thư kinh ngạc quên nàng một chút, nhẹ gật đầu, “Không sai, ngươi có thể đơn giản hiểu thành, tốc độ càng lớn, không khí đưa cho ngươi thăng lực cũng liền lớn hơn.”
“A ~” Đông Phương Bất Bại trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn, ngẩng đầu nhìn bầu trời, “Đây chẳng phải là chỉ cần ta tốc độ cũng đủ lớn, không khí cho ta thăng lực sẽ lớn xa hơn ta tự thân thể trọng, ta chẳng phải có thể một mực lên cao, làm được trong truyền thuyết vũ hóa mà thành tiên?”
“Ngươi suy nghĩ nhiều quá, ” thân là rõ ràng Địa Cầu bên ngoài là lãnh tịch vũ trụ người hiện đại, Tống Thanh Thư có chút không quá lý giải Đông Phương Bất Bại tại sao lại đối thăng tiên loại chuyện này cảm thấy hứng thú như vậy, “Khi tốc độ phi hành vượt qua thanh âm tốc độ qua đi, không khí liền sẽ trở nên có dính tính, liền nhất định phải cân nhắc Renault số, cũng không phải là ta mới vừa nói đơn giản như vậy… Đương nhiên, nếu như tốc độ của ngươi có thể đạt tới tốc độ vũ trụ cấp một, vũ hóa mà thành tiên cũng không phải không có khả năng, chỉ bất quá đang phi hành trên đường ngươi liền bị không khí ma sát thiêu đốt thành tro.”
Đông Phương Bất Bại nghe được như lọt vào trong sương mù, cả giận nói: “Vậy ngươi trực tiếp nói cho ta, vũ hóa mà thành tiên có phải là không có khả năng?”
“Hoàn toàn chính xác rất không có khả năng.” Tống Thanh Thư nhẹ gật đầu, làm ra một bộ tiếc nuối biểu lộ, “Ách, ta cảm thấy ngươi cùng nó quan tâm loại này hư vô mờ mịt đồ vật, còn không bằng quan tâm một chút ngươi ướt đẫm y phục.”