Thâu Hương Cao Thủ Bản H - Chương 188: Tề nhân chi phúc
Vài tiếng rên rỉ cao vút qua đi, trong phòng rơi vào vắng lặng, vào lúc này Tống Thanh Thư lập tức từ trên giường ngồi dậy, tiếp theo hai làn chân khí một xanh một đỏ chạy khắp toàn thân của hắn mấy vòng, ánh mắt của Tống Thanh Thư cũng chậm chậm khôi phục lại sự thanh minh.
“ Hoan Hỉ thiền pháp lợi dụng thời gian giao hợp điều hòa cân bằng chân khí, quả nhiên là cao minh…”
Tống Thanh Thư chỉ cảm thấy trong cơ thể tứ chi bách hài ấm áp, khoan khoái, nội thương tựa hồ cũng hầu như đã tiêu tan, Cửu Âm chân khí cùng Thần Chiếu chân khí hoàn toàn đều biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó chính là một loại chân khí Âm Dương tương hợp quái lạ, tuy rằng chân khí vẫn còn yếu ớt, thế nhưng độ tinh khiết điều hòa đã cao hơn nhiều so với hai luồng chân khí trước đây trong cơ thể, nếu trãi qua thêm một thời gian, rất có thể sẽ đạt đến một mức cảnh giới mới.
Trong lúc vô tình mở mắt ra nhìn thấy bên cạnh là hai thân thể trần truồng trắng muốt, Tống Thanh Thư sững sờ, lúc này Khúc Phi Yên và Chung Linh đang ngủ say, nước mắt trên gò má hai nàng đọng lại vẫn còn dấu vết, hắn vẫn chưa rõ phát sinh ra chuyện gì, thì rất nhanh cơn buồn ngủ dâng lên, hắn liền dịch chuyển đẩy ra hai nàng, từ trung gian tìm một tư thế thoải mái, ngủ thiếp đi….
…………………………………………………………………………………………
Ngày hôm sau, Tống Thanh Thư giật mình mở mắt ra, hai nàng đã ăn mặc chỉnh tề ngồi ở bên cạnh, thấy hắn tỉnh lại, dìu hắn ngồi dậy, hai nàng không hẹn mà cùng mà dựa vào ở trên người hắn, thân thể mềm nhũn tựa hồ quanh thân xương cốt của hai nàng đều đã tan chảy, cùng nhau duyên dáng gọi lên:
-Tống đại ca …
-Tống công tử..
Chóp mũi Tống Thanh Thư truyền tới nhàn nhạt mùi thơm ngát trên mái tóc, hai nàng, trong lúc nhất thời có chút ngây dại.
-Tống đại ca.. tại sao không nói chuyện, có phải là không muốn phụ trách muội?
Chung Linh đang lo được lo mất.
-Tống công tử… sư phụ đã sớm đem muội tặng cho công tử rồi, chỉ cần công tử lên tiếng một lời, Khúc Phi Yên chung thân cùng công tử quyết không hối hận.
Ghi lòng tạc dạ một đêm qua đi, hình bóng Đông Phương Bất Bại ở trong lòng của Khúc Phi Yên cũng từ từ đã mơ hồ, lúc này trong tâm trí của nàng chất đầy hồi ức cay đắng ngọt ngào của tối hôm qua triền miên với Tống Thanh Thư.
– Khúc Phi Yên, Chung Linh, tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Giờ khắc này đầu óc Tống Thanh Thư vẫn cứ có chút mơ hồ, tuy rằng lúc ẩn lúc hiện có nhớ những lần giao hoan sướng khoái, nhưng toàn bộ sự việc đầu đuôi thì hắn nhưng không biết gì cả.
– Khúc Phi Yên.. ngươi nói đi.
Tuy rằng tối hôm qua đã cùng hắn gần gủi tiếp xúc da thịt, nhưng Chung Linh nghe được hắn hỏi, khuôn mặt nàng vẫn là ửng đỏ.
-Linh nhi tỷ tỷ.. làm tỷ tỷ mà không nói, muội muội làm sao dám mở miệng đây.
Khúc Phi Yên cong miệng lên, đẩy vấn đề trở lại cho Chung Linh.
-Ặc… bối phận cũng đã tự lập thành?
Tống Thanh Thư không còn gì để hỏi, liền nói:
-Ta sẽ tự mình đi hỏi Liên Hoa Đại Sĩ, các ngươi… tối hôm qua mệt nhọc rồi, ngủ tiếp một hồi đi.
Lời hắn vừa nói ra, hai nàng đều ngượng ngùng, oán trách liếc mắt nhìn hắn.
Tống Thanh Thư gượng gạo mỉm cười, đi nhanh ra ngoài cũng như chạy trốn, hắn đi tới căn phòng nhỏ tối hôm qua, cung kính thi lễ:
-Tống Thanh Thư bái kiến Liên Hoa Đại Sĩ tiền bối.”
-Xem ra thì hai vị cô nương đã lựa chọn cách hy sinh để cứu ngươi rồi a..
Từ trong phòng vang ra tiếng cười nhẹ nhàng:
-Cảm giác của tiểu cư sĩ như thế nào?”
Tống Thanh Thư sững sờ, nghĩ thầm lão hòa thượng này làm sao lại hỏi mình vấn đề giao hoan khó nói như thế này, có chút lắp bắp đáp:
-Mềm mại cảm giác rất tốt, có điều chi tiết cụ thể thì tiểu bối mơ hồ không rỏ ràng..
Trong phòng trầm mặc một lúc, rồi mở miệng nói:
-Ta là hỏi là bên trong cơ thể tiểu cư sĩ cảm thấy thương thế đã như thế nào rồi…
Tống Thanh Thư mặt đỏ vì xấu hổ, lúng túng nói:
-Làm tiền bối cười chê rồi… trải qua sau khi tu luyện tối hôm qua, trong cơ thể tiểu bối Âm Dương nhị khí tựa hồ đã quay về cân bằng, chỉ lạ là hai luồng chân khí trước đây tu luyện, tựa hồ đã biến mất không còn tăm hơi.”
-Thế gian vạn vật, sinh ra rồi mất đi, tiểu cư sĩ tu luyện chân khí đương nhiên cũng không ngoại lệ. Tu luyện Hoan Hỉ thiền pháp sẽ sản sinh luồng chân khí mới, cho nên hai luồng chân khí trước đó sẽ mất đi, vì lẽ đó tiểu cư sĩ cũng không cần tiếc nuối.
-Nếu thế thì quá tốt rồi.
Tống Thanh Thư liền sáng mắt lên.
– Hoan Hỉ thiền pháp tiểu cư sĩ đã nhập môn, chuyện trải nghiệm tối hôm qua tiểu cư sĩ nhận thức về Hoan Hỉ thiền pháp như thế nào, chắc cũng không ngại nói ra chứ?
Tống Thanh Thư suy nghĩ trong chốc lát, rồi đáp:
-Hoan Hỉ thiền pháp chia làm ba phần, phần dễ hiểu nhất chính là thuật giao phối, chủ yếu là nhờ côn thịt có thể thay đổi để sáng tạo cao hơn chất lượng, phần thứ hai chính là trong thời gian ngắn ngủi đã rèn luyện trong cơ thể pháp môn Âm Dương nhị khí cân bằng, phần thứ ba, là chuyện hút lấy Âm khí bổ sung cho Dương khí, vấn đề này tiểu bối vẫn còn chưa hiểu lắm.
-Tiểu cư sĩ quả nhiên thiên tư thông minh, trong thời gian ngắn như vậy đã khái quát thấu triệt được Hoan Lạc thiền pháp.
Liên Hoa Đại Sĩ khen ngợi nói tiếp:
-Về vấn đề ngươi nghi hoặc về chuyện rút lấy Âm khí bổ sung cho Dương khí, ta cũng chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm của tiền nhân ghi chép lại, giảng giải đơn giản cho ngươi nghe.
-Nam nhân sinh ra là dương, chỉ cần thân thể khỏe mạnh, dương khí sẽ cuồn cuộn không dứt, việc cần làm chính là rèn luyện tự thân thuần dương chi khí, còn âm khí, trong cơ thể nam nhân tuy rằng cũng có âm khí tồn tại, thế nhưng số lượng còn thiếu rất nhiều để đối xứng với người tu luyện thuần dương chi khí, trong cơ thể thì khi tiểu cư sĩ tu luyện thuần dương chi khí, nó sẽ không ngừng sản sinh lớn mạnh, nhất định phải từ ngoại giới rút lấy âm khí để duy trì cân bằng Âm Dương Nhị Khí, nữ nhân thì trời sinh thuần âm, đó chính là khởi nguồn âm khí tốt nhất trên thế gian này.
-Vậy xem ra Hoan Hỉ thiền pháp vẫn cứ phải là thải âm bổ dương chi thuật a..
Tống Thanh Thư xạm mặt lại nói tiếp:
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyencv18 duy trì
-Xin hỏi tiến bối, nếu tu luyện phương pháp này, đối với thân thể nữ nhân, họ có bị tổn thương gì không?
Đêm qua được giao hoan cùng hai nàng, Tống Thanh Thư có thể cảm giác được thân thể bên trong của các nàng từng luồng âm hàn tinh khiết chi khí tràn vào đan điền của mình, bởi vậy mới có câu hỏi này.
-Nam nữ giao hợp, khi đạt được cao trào, âm khí tự nhiên sẽ tràn ra, tiểu cư sĩ tu luyện Hoan Lạc thiền pháp, có thể nhân cơ hội rút lấy âm khí tứ tán, bình thường thì loại âm khí này chỉ là uổng phí tuôn ra bỏ qua nên chẳng ảnh hưởng gì..
-Vậy âm khí trong cơ thể của xử nữ so với phụ nhân thì ai có nhiều hơn?
Tống Thanh Thư hỏi.
-Chuyện này cũng không có quan hệ gì, chất lượng âm khí bao nhiêu, nhiều hay ít , đó là thể chất của mỗi nữ nhân, có nữ nhân, cho dù là tấm thân xử nữ, nhưng cũng không có bao nhiêu âm khí, có những nữ nhân, dù cho thân thể đã là phụ nhân, nhưng âm khí và chất lượng vẫn cao hơn nhiều bình thường so với nữ nhân xử nữ. Nhưng ta nhắc nhở tiểu cư sĩ, nữ nhân mặc dù có thể không ngừng tự bổ sung âm khí, thế nhưng nếu đã tu luyện Hoan Lạc thiền pháp, với một nữ nhân, chỉ có lần đầu tiên giao phối kết hợp, khí hiệu quả hấp thu âm khi trong cơ thể nàng là tốt nhất, lần sau vẫn còn cùng nữ nhân đó kết hợp, có thể chất lượng âm khí sẽ giảm nhiều, vì lẽ đó tiểu cư sĩ nếu muốn cho công lực tiến thêm một tầng, chỉ có cách là tìm những nữ nhân khác để song tu, nhưng vấn đề nếu là giữ lấy nữ nhân càng ngày càng nhiều, thì bất tri bất giác thì sẽ trầm luân bên trong nhục dục không cách nào tự kiềm chế, bị tẩu hỏa nhập ma mà chết, mấy trăm năm trôi qua, đều không có chuyện ngoại lệ, hi vọng tiểu cư sĩ có thể hiểu được chỗ bất đồng này.
“ Môn tu luyện này chẳng phải là muốn cho ta mở hậu cung sao? ”
Tống Thanh Thư âm thầm tặc lưỡi, đột nhiên nhớ tới một vấn đề khác:
-Khi song tu, công lực cao thấp của nữ nhân có ảnh hưởng gì đến hiệu quả không vậy?
-Đối với tiểu cư sĩ thì không có ảnh hưởng gì cả, nhưng đối với nữ nhân thì có khả năng bị ảnh hưởng. Nếu song tu nữ nhân có công lực không bằng tiểu cư sĩ, thì không sao, nếu đối phương công lực cao hơn tiểu cư sĩ, trong cơ thể nữ nhân đó âm khí cũng sẽ lớn hơn nhiều so với dương khí bên trong cơ thể tiểu cư sĩ, khi âm khí tiểu cư sĩ hấp thu cân bằng với dương khí, phần âm khí dư ra sẽ bị lãng phí ra ngoài, cứ như vậy, thì công lực đối phương sẽ bị tổn thất.
“Cũng còn tạm được, trong thiên hạ nữ nhân võ công cao hơn ta không phải là ít, tỷ như Thiên Sơn Đồng Mỗ, Lý Thu Thủy, Đông Phương Một Tuyết…v..v…”
Tống Thanh Thư lúc bái biệt Liên Hoa Đại Sĩ, trở lại trên đường đi nghĩ tới những nữ nhân này, sắc mặt chợt thấy hung phấn hơn hẳn…..
-Tống đại ca…
Nhìn thấy hắn, Chung Linh vui mừng kêu lên.
Khúc Phi Yên thì phản ứng đỡ hơn một chút, đến bây giờ nàng còn đang suy nghĩ tại sao bỗng dưng tối hôm qua mình tại sao lại chủ động hiến thân cho hắn, nàng làm sao biết được, người tu luyện Hoan Hỉ thiền pháp cả người sẽ tỏa ra dị hương, đối với nữ nhân có sức kích thích tính dục vô cùng mãnh liệt, uy lực cũng không thua kém gì “Âm Dương Hòa Hợp Tán”, tối hôm qua nàng ngửi qua mùi thơm này, phản ứng lên cơn động dục là điều bình thường.
-Chung Linh, Khúc Phi Yên.. đa tạ đêm qua các muội hi sinh dự thuần khiết của thân thể cứu giúp ta.
Sau khi đàm luận cùng Liên Hoa Đại Sĩ, Tống Thanh Thư đã biết qua hung hiểm của mình đã trải qua trong tối hôm qua là cỡ nào.
-Tống đại ca, đừng có nói lời đa tạ với muội, đó là do muội cam tâm.
Chung Linh hai mắt đỏ ửng nói.
“Tiểu hồ ly này, đúng là có bản lĩnh câu dẫn nam nhân.”
Khúc Phi Yên nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu Chung Linh, đối với nam nhân thì có sức hấp dẫn sát thương đến bao nhiêu.
Đúng như dự đoán, Tống Thanh Thư đem Chung Linh ôm vào trong lòng:
-Chung Linh..ta sẽ cưới muội làm thê tử.
-Công tử đã có thê thất, vậy định để Chung Linh tỷ tỷ làm thiếp sao?
Khúc Phi Yên đôi mắt chuyển động, liền hỏi.
Tống Thanh Thư lúng túng nói:
-Um… các ngươi đều biết rồi sao…
Chung Linh ôn nhu nói:
-Lần trước lúc Tống đại ca có ý muốn đi đến Nga Mi, chúng ta đã biết được Tống đại ca chính là phu quân mất tích đã lâu của Chu Chỉ Nhược chưởng môn phái Nga Mi, mà không phải là do trùng tên trùng họ. Tống đại ca không cần phải phiền lòng, nếu Chu tỷ tỷ không muốn làm thê tử của Tống đại ca, thì hãy để cho muội thay thế, còn như nếu Chu tỷ tỷ nguyện ý làm thê tử của đại ca, thì muội làm thiếp, cũng không sao..
Khúc Phi Yên đứng bên cạnh nghe, được ứa ra giấm chua, gắt giọng nói:
-Nếu Chung Linh tỷ tỷ làm thiếp, như vậy muội chẳng lẽ làm nha hoàn.
-Yên tâm, ta sẽ không để cho các muội chịu oan ức, ai cũng sẽ trở thành thê tử của ta.
Tống Thanh Thư nắm tay Khúc Phi Yên cũng kéo lại gần, hào hùng vạn trượng nói.
Vậy mà hai nữ không chút nào vui mừng, trái lại dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn hắn:
-Tống đại ca nói gì vậy, trên đời này nam nhân chỉ có thể có một thê tử.
Tống Thanh Thư sững sờ…
-Công tử ngốc, nam nhân có thể có nhiều nữ nhân, nhưng thê tử chỉ có một, tất cả còn chỉ là làm thiếp mà thôi.
Khúc Phi Yên cái miệng nhỏ chu ra, rất là đáng yêu.
-Hừ…cùng lắm sau này ta sẽ làm Hoàng Đế, cho dù các muội không được làm hoàng hậu, thì cũng có thể làm quý phi…
Tống Thanh Thư cả giận nói.
-Thì quý phi cũng chỉ là thiếp..
Khúc Phi Yên cười duyên nói tiếp:
-Có điều làm quý phi dù sao cũng còn hơn làm cơ thiếp bình thường, Chung Linh tỷ tỷ, có phải đến lúc đó chúng ta phải gọi Tống đại ca là vạn tuế ..vạn tuế ..vạn vạn Tuế a?
Nói xong hai nữ liền cười rũ ra..
-Tống công tử hai tay ôm ấp đề huề, tọa hưởng tề nhân chi phúc, thật làm cho người hâm mộ.
Cười dài một tiếng, Cưu Ma Trí từ xa đi tới.