Thâu Hương Cao Thủ Bản H - Chương 209: Mị cốt tiêu hồn (Nam Lan) hạ 【 H 】
-Ngươi……!
Điền phu nhân căm tức nhìn hắn.
-Trở lại vấn đề chính, tuy rằng lúc đầu thì tại hạ vô tâm, có điều sau đó khi tỉnh lại thì đó là cố tình động tay động chân với phu nhân, có phải giờ thì phu nhân đã không còn tin tưởng tại hạ?
Tống Thanh Thư vẻ mặt trầm tỉnh lại, nhẹ giọng hỏi.
-Đó là đương nhiên, ta vốn tưởng rằng Tông công tử là người tốt, không ngờ ngươi cũng chẳng khác gì với những nam nhân khác, nói cho cùng đều là mơ ước đến thân thể của ta..
Điền phu nhân trong giọng nói lúc này thật lãnh đạm, thời gian vừa qua nàng cảm thấy thực sự là lĩnh hội đầy đủ khuôn mặt xấu xa của thế nhân.
-Nam nhân bằng bản lĩnh chinh phục nữ nhân, nữ nhân dùng dung mạo để lấy lòng nam nhân, vốn cũng đâu là chuyện thiên kinh địa nghĩa gì, tại hạ có làm sai chỗ nào?
Tống Thanh Thư trả lời, cúi đầu nhìn nàng,
– Có phải là khuya nay Điền phu nhân có dự định đi tìm gặp thế tử Phúc Khang An?
-Không sai.
Điền phu nhân cố nén nước mắt bên trong.
-Đó cũng là giao dịch, cùng với ai giao dịch cũng vậy, nếu giao dịch này chuyển qua trên người của tại hạ thì phu nhân thấy có được không?
Tống Thanh Thư thả ra hai tay nàng, đầu ngón tay hắn lướt dọc theo đôi lông mày của nàng nhẹ nhàng lướt qua, nhưng trong lòng hắn đang oán hận, nếu Điền phu nhân giao dịch với những nam nhân khác thì cũng thôi, nhưng với nam nhân thân thích của Bảo thân vương thì tuyệt đối không được!
Điền phu nhân thu hồi hai tay lại, nhẹ nhàng thở dài:
-Được!
-Yên tâm…tại hạ sẽ giúp phu nhân cứu ra trượng phu của mình.
Tống Thanh Thư cỡi ra mấy nút thắt áo của nàng, Điền phu nhân lần này không có né tránh, nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, gật đâu nói:
-Ta tin tưởng ngươi một lần..
Tống Thanh Thư nhoẻn miệng cười, đưa tay tiến vào bên trong cái yếm, khi những đầu ngón tay của hắn vừa chạm đến chân bầu vú thì hơi thở của Điền phu nhân liền gấp gáp lên.
-Sau này Tống công tử sẽ không nhắc tới chuyện đêm nay.
Điền phu nhân một tay giữ lại được bàn tay khác của hắn đã lướt qua vùng bụng nàng, vừa chạm đến thảm lông gò mu âm hộ, ngăn cản những đầu ngón tay tiếp tục mò xuống dưới, hai gò má nàng ửng đỏ.
-Tại hạ lại không phải kẻ ngốc.”..
Tống Thanh Thư mỉm cười, Điền phu nhân như là nhận mệnh nhắm chặt hai mắt lại, đôi lông mi thật dài nhẹ nhàng run rẩy, biểu hiện nội tâm của nàng vô cùng lo lắng không giống như bên ngoài biểu hiện ra bình tĩnh như vậy.
Tống Thanh Thư thoả mãn, tìm tòi đến bên hông nàng, cầm sợi dây tơ thắt hình con bướm, nhẹ nhàng kéo một cái, liền mở ra áo váy của nàng, không chút do dự ném xuống trên đất…..
Điền phu nhân mở to hai mắt nhìn, trong miệng “ um…um..”, bởi vì đôi môi bị Tống Thanh Thư ngăn chặn, hắn dùng đầu lưỡi liếm lên trên môi thơm , nhưng miệng của của nàng vẫn khép chặt chẽ, hắn liền lấy hai bàn tay xoa bóp lên cái mông to đẹp, Điền phu nhân toàn thân run rẩy, cảm thụ được nhiệt độ cơ thể nàng nóng hổi.
Nếu như nói Điền phu nhân đối Tống Thanh Thư không có chút nào cảm tình, đó là gạt người, Tống Thanh Thư lúc này đang tiến công, phảng phất đánh sâu vào điểm đạo đức mấu chốt của nàng .
Đầu lưỡi của hắn tiếp tục tại trên môi đỏ mọng Điền phu nhân thăm dò, đôi môi anh đào cũng không phối hợp, tiếp tục đóng chặt lại, lúc này Tống Thanh Thư đang nằm trên người của nàng, nhún xuống mé dưới hạ thể, phía dưới côn thịt cách quần thoáng cái đụng phải trên gò mu âm hộ nàng, chỉ nghe đến Điền phu nhân.
-A….
Một tiếng gọi nhỏ, đôi môi không tự chủ hơi mở ra, cơ hội tốt như thế thì Tống Thanh Thư làm sao bỏ qua, đầu lưỡi của hắn không mất thời liên chui vào khoang miệng của Điền phu nhân.
-Um..
Điền phu nhân cả kinh, đầu lưỡi Tống Thanh Thư cũng đã nhét vào tràn đầy trong miệng của nàng, đầu lưỡi trong miệng nhẹ nhàng liếm láp, trêu chọc lấy đầu lưỡi của nàng, chậm rãi Điền phu nhân nhắm hai mắt lại, cũng buông tha cho chống cự, thoáng cái đầu lưỡi Điền phu nhân cùng lưỡi Tống Thanh Thư quấn giao cùng một chỗ, hắn mút lấy đầu lưỡi của nàng, Điền phu nhân dần dần đã có phản ứng, hai tay ôm đầu Tống Thanh Thư, cũng bắt đầu dùng sức hút lại đầu lưỡi của hắn, hai hàng lông mày hơi rung động, mi mắt thấm ra hai giọt nước mắt trong suốt.
Lúc này Tống Thanh Thư đã bị dục hỏa làm cho hôn mê đầu óc, thì làm gì mà có tâm tư cố kỵ cảm thụ của nàng, đồng thời bàn tay tay hướng về phía âm hộ nàng tìm tòi, vươn vào chính giữa hai chân nàng, cách cái tiểu nội khố lụa mỏng, ngón tay Tống Thanh Thư tiếp tục hướng vào trong, chạm đến khe thịt âm hộ lục lọi, hắn đã rõ ràng cảm giác được từ cửa miệng ngọc môn quan đã hơi thấm ướt dịch nhờn, đang lúc Tống Thanh Thư dùng ngón tay kéo cái tiểu nội khố của nàng xuống, muốn tiến thêm một bước xâm nhập lúc, thì tay của Điền phu nhân nắm bắt được tay của hắn giữ lại, chính nàng vẫn còn xấu hổ ngượng ngùng!
Tống Thanh Thư liền càng kịch liệt bú mút cái lưỡi của nàng, cái tay bị Điền phu nhân giữ lại liền rút ra bên ngoài, bởi vì hắn thấy sự tình đến bước này, xem như là đại công cáo thành, kế tiếp thì Điền phu nhân khẳng định sẽ khuất phục, từ cửa miệng ngọc môn quan của nàng phản ứng tiết ra dịch nhờn có thể thấy được.
Tống Thanh Thư cởi ra cái yếm của Điền phu nhân, khiến hai bầu vú của nàng bộc lộ ra, hai đầu núm vú phấn hồng to như đầu ngón trỏ lại vểnh cao lên, một tay Tống Thanh Thư, chà xát nha, nắn bóp phi thường cao hứng, rất nhanh đầu núm vú liền săn cứng dựng đứng lên, Tống Thanh Thư thích thú cực kỳ, hắn cúi đầu, đem miệng chuyển qua trên một bầu vú, há miệng ngậm lấy đầu núm vú bú lấy, còn tay kia thì đã dùng hai đầu ngón tay văn vê đầu núm vú còn lại.
Điền phu nhân bị Tống Thanh Thư liếm hút làm cho thân thể yêu kiều run rẩy, đôi mắt đẹp khép chặt, trước ngực hẩy lên, cử động thân thể dạng như vậy rõ ràng là cổ vũ Tống Thanh Thư tiếp tục duy trì, bị hắn khiêu khích nàng cảm giác toàn thân mình phóng hỏa rồi, dục vọng đạt tới một độ cao mới. nàng không thể tưởng được mình lại bị một Tống Thanh Thư nhỏ tuổi hơn mình nhiều lại làm cho mình thành như vậy.
Tống Thanh Thư một tay chậm rãi chuyển qua phía dưới, giờ thì dễ dàng cởi bỏ cái tiểu nội khố của Điền phu nhân rồi, ngón tay hắn lập tức duỗi vào khe thịt âm hộ Điền, vạch ra thảm lông đen sờ đến âm hạch xoa nhẹ, đây là nơi mẩn cảm, nên vừa đụng vào, thì thân thể yêu kiều như bị điện giật..
………………………………………………………………………………………….
Tống Thanh Thư chuyển đầu xuống dưới háng Điền phu nhân, đem hai chân trắng nàng dạng ra, sau đó đem miệng hôn lên cái âm hộ nàng, lần đầu tiên Điền phu nhân hưởng thụ mùi vị này, nàng liền cảm thấy linh hồn mình đều muốn xuất khiếu rồi..
Trong chốc lát, Tống Thanh Thư đem hai chân nàng cong lên đẩy cao, để cho Điền phu nhân ôm lấy đầu gối mình, tiếp tục thè đầu lưỡi ra trên cái mông lớn mập tròn thoáng cái thoáng cái liếm láp, một lúc sau Tống Thanh Thư nhìn xuống hạ thể đẫy đà của mỹ nữ tuyết trắng, dưới ánh đèn nến trên tường, hai cái lổ nhỏ hậu môn và u cốc đều lấp lánh với chất lỏng dịch nhờn, nhất là đang có tiết tấu nhíu lại rồi mở ra, vừa nhìn thấy cảnh này, trong đầu Tống Thanh Thư kêu ầm một cái.
………………………………………………………………………………………….
Tống Thanh Thư cũng chẳng quan tâm đến miệng mình đang dính đầy dịch nhờn từ u cốc trào ra, cái mùi hăng nồng của cái u cốc thành thục càng làm cho hắn kích thích. Rất nhanh chóng cởi sạch quần áo mình, dưới háng cây côn thịt kia đã sớm nhô lên rất cao, hắn hướng về phía Điền phu nhân nhìn lại, chỉ thấy Điền phu nhân hai tay vẫn đang ôm lấy đầu gối, đem cái mông lớn phía dưới giơ lên cao cao, hậu môn cùng miệng u cốc tựa như dâm đãng hoan nghênh côn thịt của hắn quang lâm.
Tống Thanh Thư nửa ngồi, tay cầm cự long, kê ngay cửa miệng u cốc ngập nước, dưới sự hỗ trợ của dịch nhờn, cây côn thịt thô to và dài của Tống Thanh Thư thuận lợi đâm vào.
Điền phu nhân cảm thấy mỗi một lần côn thịt tiến vào đều làm cho nàng rung động, một loại tràn ngập cằng đầy phong phú vùng với xót thốn khó có thể hình, thân thể vặn vẹo, cái mông to muốn co lại như tránh né, Tống Thanh Thư hai tay lập tức giử chặt lại cái mông nàng, tiếp theo là một hồi nặng nề hung mãnh đút vào!
Tống Thanh Thư hưng phấn phiêu phiêu dục tiên, hắn cảm thấy hành lang u cốc Điền phu nhân chặt chẽ bao trùm côn thịt của mình, tăng thêm thân thể nàng giãy dụa, làm cho cái mông to vừa nhún vừa nhấc lên, hắn thì ra sức cuồng bạo thô lỗ cắm cây côn thịt vào u cốc gian dâm, ra sức đâm chọc cây côn thịt vào thân dưới đẫy đà mượt mà của thân thể nàng.
Điền phu nhân đóng chặt lại hai mắt, đè nén phản ứng cơn động dục của thân xác và tinh thần, nàng giả bộ như là người chết mặc kệ cho hắn tùy ý chà đạp, chỉ là bởi vì hắn dồn dập va chạm , nên phát ra tiếng “ um…um..” trong hơi thở.
……………………………………………………………………………………….
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyencv18 duy trì
Tống Thanh Thư đương nhiên sẽ không buông tha một tuyệt sắc phu nhân đã tới tay một cách nhanh chóng, hắn lòng tin sẽ tàn phá sự rụt rè của nàng, sau đó sẽ làm cho nàng ngoan ngoãn đối với mình, cho nên hắn cũng không vội vàng, Tống Thanh Thư ngồi thẳng lưng ở trên giường, rồi kéo Điền phu nhân ngồi ở trên háng của mình, Điền phu nhân gặp việc đã đến nước này, trong đầu thầm nghĩ mau mau chấm dứt cơn ác mộng này, mặt đỏ như lửa nhổm đậy, tùy ý hắn lôi kéo tách ra bắp đùi đầy đặn, ngồi ở trên nhún xuống người xuống để cái u cốc nuốt hết cự long, hai người một lần nữa hợp thành một thể, Tống Thanh Thư từ phía dưới công kích lên, hai tay vây quanh lấy cái mông đẫy đà đầy đặn của nàng, Điền phu nhân sợ về ngã về phía sau té, nên duỗi ra hai tay vây quanh trên cổ của hắn, phối hợp lắc lư lấy vòng eo để thỏa mãn cường đạo thú tính của hắn.
……………………………………………………………………………………………..
Tống Thanh Thư cao hứng, lại để Điền phu nhân nằm ngữa xuống, đem cặp chân tuyết trắng kê trên đầu vai của hắn, ngay lấp tức Điền phu nhân cảm giác bên trong u cốc mình cây côn thịt hắn lao nhanh, chân mày cau lại, vừa rồi còn cảm thấy thẹn, giờ trong đầu đã biến mất vô tung, sự rụt rè của nữ nhân bị nàng vứt đến lên chín tầng mây, Tống Thanh Thư mỗi lần nhấn cây côn thịt xuống là một lần Điền phu nhân được mang đến vô biên khoái cảm, lúc hắn rút côn thịt ra, cũng là lúc sâu bên trong u cốc cái loại hư không đói khát cảm giác cũng càng thêm mãnh liệt, nàng vong ngã liếm môi rù rì nói:
-Um…um……tốt..quá..
Lúc này Tống Thanh Thư bắt đầu trở nên điên cuồng, hai bàn tay tay hung hăng xoa nắn hai vú của nàng, Điền phu nhân không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, thân thể trắng noãn uyển chuyển không ngừng ngọ nguậy lấy, khuôn mặt đỏ au xuân tình nồng đậm, thần sắc u oán vừa giống như khổ sở vừa vui sướng, lại để cho Tống Thanh Thư nhìn thấy càng là dâm thú đại phát, trước ngực hai bầu vú không ngừng phập phồng chấn động hiện ra từng luồng sóng vú, mang theo những giọt mồ hôi, lập lòe lòe động lấy lòng người,
Hành lang u cốc Điền phu nhân phun ra nuốt vào lấy cây côn thịt thô dài, bên trong không ngừng tràn ra như suối dịch nhờn, hai mảnh mép nhỏ âm hộ đỏ tươi liên tục khép mở, côn thịt khổng lồ xuyên sâu vào trong, u cốc phình lên tràn đầy chất lỏng ra ngoài, cái khe mông cũng đều dính đầy dịch nhờn tỏa sáng, hai chân thon dài giơ lên cao hướng lên trời, trong miệng duy trì liên tục phát ra tiếng ngâm nga sung sướng.
……………………………………………………………………………………………
Côn thịt của Tống Thanh Thư trướng đầy bên trong u cốc Điền phu nhân, từ trước đến giờ, đường hang hun hút chổ sâu nhất trong hoa tâm thần bí của nàng lúc này thì quy đầu côn thịt của hắn liên tục triển khai chống đỡ chạm đến, làm Điền phu nhân tiêu hồn thực cốt, hồn phi phách tán mỗi khi hai bộ phận sinh dục đó va chạm cùng nhau, không lâu, thành thục vũ mị Điền phu nhân, như bị giật điện giật run rẫy thân mình, từ miệng nàng phát ra một hồi kiều gáy bối rối, nàng đang nhiệt tình vặn vẹo cái mông, thở gấp hồng hộc đáp lại côn thịt của hắn đang mạnh mẽ tận tình rong ruổi đâm tới.
Điền phu nhân không có nhận thức lung tung rên rỉ, hai tay của nàng bấu chặt trên ga giường, bên trong hành lang u cốc càng là gắt gao quấn chặt lấy cây côn thịt cứng rắn đang xâm nhập, mãnh liệt co rút lại nhịp nhàng ăn khớp ép chặt, cái mông của nàng cố ưỡn lên động đậy, cái u cốc thẳng đứng nghênh đón, để cho cây côn thịt thuận tiện càng thêm thâm nhập đâm sâu vào, sau đợt kêu rên chỉ chốc lát sau đó, thì liều lĩnh gọi ên:
-Ah….ah… Tống công tử….. đâm chết ta… đó… a… ta xong rồi!
Điền phu nhân theo cơn cực khoái phun ra âm tinh như suối nước nóng phun xối tại trên đâu khấc côn thịt của Tống Thanh Thư, hành lang u cốc nương theo âm tinh, hưng phấn phản xạ co rút xiết lại, hoa tâm lại tiếp tục phun ra thêm một hồi âm tinh.
Tuy Điền phu nhân đã bạo phát cao trào, nhưng dục hỏa Tống Thanh Thư lại chưa thỏa mãn, ý chí chiến đấu vẫn còn sục sôi, dâm dục không giảm, hắn ngẩng đầu lên, triển khai một lần khác luân công, động tác càng lúc càng kịch liệt, hắn điên cuồng đút côn thịt vào âm đạo, tận tình tàn phá, gia tăng lực va đập, rút ra chọc vào, chọc vào rút ra, liên tục một hồi lâu, Điền phu nhân đầu óc choáng váng, rên rỉ gọi to không ngừng, cơ bắp mông eo của hắn không ngừng co rúm, côn thịt cứ hưởng thẳng sâu vào trong hoa tâm của nàng thẳng tiến.
Vừa trải qua mãnh liệt kích thích, trên khuôn mặt còn ngổn ngang rối bời những sợi tóc mây, cảm giác cơn cực khoái nóng hừng hực còn chưa có hạ xuống dưới, thì bên trong hành lang u cốc liền lại nhấc lên một trường mưa to gió lớn, hoa tâm mẫn cảm lại lần nữa gặp quy đầu côn thịt va chạm dữ dội chưa từng có, làm cho nàng cảm thấy cây côn thịt của Tống Thanh Thư tựa như một quái vật nóng rực, cuồng dã tại trong mật động nàng thiêu đốt, quấy, cuốn lao nhanh đâm thọt không ngừng.
……………………………………………………………………………………….
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyencv18 duy trì
Điền phu nhân thấy trong cơ thể mình dục hỏa càng phát tác lan tràn, thiêu đốt từ bụng dưới của nàng, xuyên qua chiếm lấy toàn thân huyết dịch sôi trào!
Cùng với cây côn thịt không ngừng thay đổi tốc độ đút vào, linh hồn và thể xác của Điền phu nhân sa vào từng trận tiêu hồn thực cốt, lúc này toàn thân nàng mồ hôi đầm đìa giống như trời mưa…
Tống Thanh Thư sử xuất khí lực cuối cùng, thẳng hướng vào ở chỗ sâu trong cổ tử cung hung mãnh cắm xuống, côn thịt một luồng sóng bành trướng, sau đó hoa tâm Điền phu nhân bao chặt cái đầu khấc, côn thịt lại đang đè xuống cánh hoa, nhịp nhàng ăn khớp, kín không kẽ hở, một loại sung sướng kích thích đồng thời tập kích lấy Điền phu nhân cùng Tống Thanh Thư, hắn càng chọc vào càng hăng say, cũng không quản Điền phu nhân có hay nuốt tiêu sự thô bạo của hắn được không, côn thịt hắn như cuồng ngưu cứ đánh sâu vào trong u cốc nàng, thẳng đến lúc nàng toàn thân tứ chi sợ run…
Điền phu nhân hoa chân múa tay, la hoảng cuồng hô lại thêm một lần nữa âm tinh xuất ra đến trước Tống Thanh Thư, hắn nhìn xem cơn động dục Điền phu nhân lúc bộc phát biểu lộ, cũng không khống chế nổi tinh quan của mình kích thích, núi lửa ầm ầm bộc phát, nham thạch tinh dịch nóng hổi nóng dâng lên phồng quy đầu côn thịt to thêm, như vỡ đê hồng thủy bắn thẳng ra từng làn vào cổ tử cung Điền phu nhân.
-Á..a…..chết ta….rồi…
Ngay lập tức một cỗ âm tinh sệt đặc từ trong thân thể mượt mà của nàng lại tiếp tục trào ra, quy đầu côn thịt vẫn chặt đỉnh tại trên cổ tử cung màu mỡ non mềm của Điền phu nhân, còn hành lang u cốc của nàng cũng phân kẹp lấy côn thịt to dài kia làm dịu lấy….
Điền phu nhân biết âm tinh mình cùng tinh dịch nóng chảy của Tống Thanh Thư hỗn hợp ở bên trong tử cung mình, nàng liếm môi thầm nghĩ tựa như ảo mộng.
………………………………………………………………………………………….
Cũng không biết trải qua bao lâu, Điền phu nhân cắn chặt đôi môi, cố nén ngượng ngùng, cuối cùng cầu khẩn nói:
-Nhẹ.. nhẹ chút, ta có chút…
Cũng không nói xong nàng liền quay mặt đi, ngừng lại không nói.
…………………………………………………………………………………
-Ngươi giết chết ta…
Điền phu nhân mềm liệt trên giường, đôi mắt xuân tình nhộn nhạo.
-Còn muốn nữa không?
– Không…
……………………………………………………………………………….
– Không phải là thê tử của ngươi…nên sử dụng không đau lòng, bại hoại..
…………………………………………………………………………………..
-Um….
Điền phu nhân ưm một tiếng, ngọc thể run rẩy một chút, nhưng nàng nằm im không hề động, mặc cho Tống Thanh Thư tại trên người nàng muốn làm gì thì làm. Hắn lại lần nữa đẩy ngã Điền phu nhân xuống giường, chẳng bao lâu trên giường truyền đến tiếng rên rỉ của Điền phu nhân mềm mại đáng thương:
-Ân… không được …lại… tiếp…rồi…
…………………………………………………………………………………….
Chỉ biết Điền phu nhân toàn thân cũng đã hưng phấn tê dại rồi, thành thục mỹ phụ tuổi đang thời kỳ hổ lang ăn trong tủy biết vị, rất nhanh liền thêm lần nữa xuân tâm nhộn nhạo, nàng là mỹ nhân thành thục, trải qua một đêm giao hoan cuồng nhiệt, lỗ thịt u cốc cũng đã giãn nở rộng ra, nhưng côn thịt Tống Thanh Thư chọc vào vẫn có cảm giác gấp gáp co bóp….
Tống Thanh Thư không thể tưởng được Điền phu nhân nhiệt tình phong tao như vậy, cái u cốc khí thế quả thực muốn đem côn thịt của hắn bẻ gãy, hắn nào biết đâu, Điền phu nhân, giờ phút này đã nếm được mỹ vị côn thịt khác thường của hắn, nàng còn không tận tình hưởng thụ hay sao! Điền phu nhân chính trực hổ lang chi năm, thì cỡ nào khó nhịn ? Lần này bị Tống Thanh Thư bá vương ngạnh thượng cung, Điền phu nhân tâm tư triệt để thả phóng, dù sao cũng là âm dương kết hợp rồi, sao không dứt khoát tiếp nhận cùng hưởng thụ! Đương nhiên, Tống Thanh Thư cũng phi thường thưởng thức Điền phu nhân.
Ngày hôm sau, Điền phu nhân rón rén quay trở lại Điền phủ, thì Điền Thanh Văn đang ngồi ở trong đại sảnh chờ, khuôn mặt như chế nhạo nhìn Điền phu nhân.
-Hôm qua còn thấy mặt ưu sầu, hôm nay khuôn mặt lại kiều diễm ướt át rạng rỡ, chắc là cả đêm qua được thế tử Phúc Khang An làm cho thoải mái vui sướng nên mới như thế phải không?
Điền phu nhân đỏ mặt, hừ lạnh:
-Không cần ngươi quan tâm, phụ thân ngươi sẽ không có chuyện gì.
Nói xong nàng liền đi về phòng ngủ của mình, Điền phu nhân bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc thạt ngon, quên hết tất cả ưu sầu, nguyên nhân chủ yếu nhất tên tiểu oan gia kia dằn vặt nàng suốt cả một đêm, thực sự là quá mệt mỏi buồn ngủ…
………………………………………………………………………………………..
Lúc này trong Thịnh Kinh thành, trong một nơi bí mật của Hồng Hoa Hội, Trần Gia Lạc nhìn một lão tiền bối, mặt lộ vẻ lo lắng:
-Nghĩa phụ, ngày đó Tống Thanh Thư đã cứu tính mạng Tứ ca và các huynh đệ.
-Đúng đấy, lão tổng đà chủ…Tống Thanh Thư ngày đó tuy rằng hắn gây trở ngại hành động của chúng ta, nhưng cuối cùng chung quy thì cũng đã cứu tính mạng mấy đương gia chúng ta.
Triệu Bán Sơn đối với Tống Thanh Thư cũng không có ác cảm.
-Hồ đồ, lão phu thật vất vả mới thông qua mối quan hệ với Nam Thiếu Lâm, mới đánh lạc hướng được lão quái vật trú ngụ trong Tử Cấm Thành đi ra ngoài, các ngươi có thể đã giết được Khang Hi, nếu không có hắn chạy đến, Chương Đà Tử vì sao mà chết? Hắc Bạch vô thường lại phản bội chạy trốn? Các ngươi làm gì mà bị bắt? Hắn đến tột cùng chính là kẻ hại các ngươi, vậy mà còn cho là cứu các ngươi vậy mà các người cũng không thấy rõ ràng.
Lão tiền bối này là Vu Vạn Đình, Tổng đà chủ trước đây của Hồng Hoa hội, mấy năm trước, lão đã truyền lại chức Tổng đà chủ cho nghĩa tử Trần Gia Lạc, ẩn thân vào phía sau,
-À…còn Hắc Bạch vô thường hai tên phản đồ đã tìm được chưa?
Vu Vạn Đình quay đầu nhìn Thập Nhị đương gia hỏi, đó là đương gia ‘Quỷ Kiến Sầu’ Thạch Song Anh, đệ tử của Vô Cực Môn, chấp chưởng hình đường của Hồng Hoa hội, một con người thiết diện vô tư.
-Bẩm báo lão tổng đà chủ, trước đây không lâu , đệ tử có tra được Hắc Bạch vô thường tựa như trốn tránh vào phái Thanh Thành.
Thạch Song Anh cung kính trả lời.
-Phái Thanh Thành?
Vu Vạn Đình nhướng mày,
-Đó chính là sư môn của Hắc Bạch vô thường, tạm thời lưu lại lại tính mạng của bọn chúng, khoản sổ sách này ngày sau tính.
-Vâng!
Trong tràng các đương gia đều rùng mình.
-Còn nói về việc đối phó Tống Thanh Thư,
Vu Vạn Đình ngồi xuống trên ghế chủ vị nói,
-Cứ cho hắn không có ân oán cá nhân với Hồng Hoa hội, nhưng theo nghiệp lớn, thì Tống Thanh Thư cũng phải diệt trừ. Hắn hiện nay là tâm phúc của Khang Hi, không giống với Vi Tiểu Bảo lúc trước không chữ nghĩa, không võ công, còn Tống Thanh Thư lại là cao thủ đứng đầu, chắc hẳn các ngươi lần trước trong hoàng cung cũng đã lĩnh giáo qua rồi.
-Tổng đà chủ, Triệu Tam ca…hai người không nên bị ân huệ nhỏ của Tống Thanh Thư mà bị mê hoặc,
Văn Thái Lai vươn người đứng dậy,
-Các người có biết lúc trước tiểu tặc Tống Thanh Thư vì sao nguyện ý cứu chúng ta không?
Triệu Bán Sơn sững sờ, Dư Ngư Đồng thần sắc biến đổi, ngày đó Tống Thanh Thư lấy Tứ tẩu tương dụ, bản thân gã suýt chút nữa đáp ứng, không khỏi chột dạ nhìn Văn Thái Lai.
Văn Thái Lai tức giận nói ra:
-Ngày đó Tống Thanh Thư kia chẳng qua là ngấp nghé thê tử Lạc Băng của ta, hắn vì muốn đạt được thân thể của nàng, lấy tính mạng của Triệu Tam ca, Thập tứ đệ áp chế, Văn mỗ rơi vào đường cùng, đành phải chấp nhận đem thê tử chuyển đưa cho hắn, mới đổi lấy về tính mạng của Tam ca, Thập tứ đệ….
-Cái gì?”
Lời vừa nói ra, trong phòng mọi người ồn ào vỗ án..
-Vô sỉ!
-Hạ lưu đến cực điểm!
-Mặt người dạ thú! …
Lạc Băng thì ánh mắt phức tạp, về chuyện này lúc trong hoàng cung nàng cũng đã biết, Tống Thanh Thư cầm lấy chứng từ của phu quân ghi chép bày ra ở trước mặt nàng, huống chi ngày ấy, Tống Thanh Thư đã dùng dương vật tiến nhập vào thân thể của mình, chuyện này Lạc Băng một mực không dám nói với Văn Thái Lai…
-Quả thực lẽ nào lại như vậy, làm ta còn tưởng rằng hắn là một thiếu niên anh hùng, chỉ là ngộ nhập lạc lối.
Triệu Bán Sơn nổi giận mắng.
Dư Ngư Đồng cũng đã biến sắc, nghĩ thầm may mắn ngày đó không có đáp ứng, bằng không thì mình phải đối chất, thì làm gì còn có mặt mũi hành tẩu giang hồ.
-Nghĩa phụ, nhi tử ngu dốt, chuyện này từ giờ sẽ do nghĩa phụ sắp xếp, nhi tử phải giết cẩu tặc Tống Thanh Thư này..
Trần Gia Lạc khuôn mặt tuấn tú tức giận đỏ bừng.
-Tốt, bất quá trước mắt có một vấn đề khó khăn, Tống Thanh Thư võ công rất cao cường, nghe nói hôm qua vừa ra tay liền đánh bại Ngọc Chân Tử, võ công Ngọc Chân Tử rất nhiều người các ngươi đã được chứng kiến, các ngươi so với Ngọc Chân Tử thì như thế nào?
Ánh mắt Vu Vạn Đình sắc bén như chim ưng nhìn quét một vòng.
Trong phòng lập tức lâm vào tĩnh mịch, thật lâu sau đó Vô Trần đạo trưởng mở miệng nói:
-Mấy năm trước ta cùng với Ngọc Chân Tử đã giao thủ, hơn một trăm ba mươi chiêu sau đó thì bại trận, nếu lúc đó hắn sử dụng ra khinh công độc môn Thần Hành Bách Biến, có thể là sẽ bị bại nhanh hơn.
-Thiên Hoành, ngươi là người nhiều mưu trí của Hồng Hoa hội, theo ý kiến của ngươi, chúng ta phải làm gì?
Trần Gia Lạc mở miệng hỏi.
-Nếu như không thể địch lại được hắn, thì có thể dùng trí.
Từ Thiên Hoành mỉm cười.
-Dùng trí như thế nào?
Trần Gia Lạc nghi hoặc hỏi.
-Mấu chốt vấn đề này chỉ e rằng sẽ rơi vào trên người của Tứ tẩu.
Từ Thiên Hoành lúng túng nhìn Lạc Băng, nói.
-Cái gì?
Lạc Băng đang thất thần, nghĩ thầm Tống Thanh Thư niên kỷ so với chính mình nhỏ hơn nhiều, nhưng một thân võ công đã làm cho cả Hồng Hoa hội phải biến sắc lo lắng, đến tột cùng hắn đã luyện công phu như thế nào đây? Thấy chủ đề đột nhiên lại kéo đến trên người mình, không khỏi sững sờ.
-Thất đệ ngươi có ý tứ gì?
Văn Thái Lai trong giọng nói khó nén lấy cơn tức giận.
-Chuyện này….chuyện này…
Từ Thiên Hoành do dự một lúc lâu, cuối cùng cũng không mở ra miệng được.
-Thái Lai, không nên làm khó Thiên Hoành, lão phu thay hắn nói, từ xưa đến nay quân tử dùng trí không được thì dùng sức, nếu như không có năng lực thọ địch, chúng ta lại phải dùng trí. Các ngươi cũng đã từng nói, tiểu tặc kia là một trên tham hoa háo sắc, mê luyến sắc đẹp Lạc Băng, chúng ta có thể bắt đầu từ nơi này ra tay, để cho hắn vạn kiếp bất phục.
Vu Vạn Đình ho khan, rồi đứng lên nói ra.
-Lão tổng đà chủ, vậy là ý của lão tổng đà chủ là để cho thê tử của thuộc hạ sử dụng mỹ nhân kế với Tống Thanh Thư sao?
Văn Thái Lai hô hấp dồn dập, những tay đốt ngón tay bóp lại kêu khanh khách, hiển nhiên trong lòng cực kỳ phẫn nộ.
-Ta biết rõ điều này làm cho ngươi thấy thật khó khăn,
Vu Vạn Đình nhìn hắn một cái,
-Thế nhưng chỉ cần có thể khôi phục lại được giang sơn người Hán, ném đầu lâu rơi vãi máu chúng ta còn không sợ, nếu hi sinh một chút sắc đẹp thì có quan hệ gì đâu?
-Vì nghiệp lớn, nếu lão tổng đà chủ muốn cái đầu này của thuộc hạ, thuộc hạ đôi mắt cũng sẽ không hề chớp, hai tay dâng lên. Nhưng phải để cho thuộc hạ dâng hiến thê tử của mình, xin thứ cho thuộc hạ tuyệt đối làm không được.
Văn Thái Lai dứt khoát nói.
-Văn Thái Lai, ngươi thật đúng là hồ đồ, thị phi chẳng phân biệt được phải trái, cái gì là đại nghĩa, cái gì là thủ đoạn, ngươi phải hiểu rõ ràng chứ.
Vu Vạn Đình mặt âm trầm.
-Thuộc hạ đương nhiên hiểu rõ ràng, loại chuyện này không có phát sinh ở trên thân của lão đà chủ, cho nên lời nói của lão đà chủ mới nhẹ nhàng linh hoạt.
Văn Thái Lai trong lòng tức giận, trong lời nói lộ ra đối với lão tổng đà chủ Vu Vạn Đình không còn tôn trọng.
-Không có phát sinh ở trên người ta?
Vu Vạn Đình buồn bã cười,
-Các ngươi có từng nghĩ tới chuyện Hoằng Lịch sinh ra ở Mãn Thanh mà tại sao lại là người Hán chưa?