Thâu Hương Cao Thủ Bản H - Chương 269: Tai vách mạch rừng
Tống Thanh Thư trong mắt loé lên, rồi lập tức lại trở nên mờ mịt:
-Hồng phu nhân..phu nhân là nữ nhân xinh đẹp nhất mà tại hạ đã từng gặp.
Tô Thuyên vô cùng hài lòng khi nghe hắn nói, tiếp tục nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, cười nói:
-Thật không? Nghe nói Tống đại nhân có thê tử là Chu Chỉ Nhược cũng là đại mỹ nhân a, ta so với nàng thì ai xinh đẹp hơn?
Theo Tống Thanh Thư danh tiếng giờ đã vang xa, thì việc Hồng phu nhân biết hắn cùng Chu Chỉ Nhược cũng không cò gì kỳ quái.
Tống Thanh Thư trên mặt liền hiện ra vẻ mặt thống khổ:
-Chu Chỉ Nhược đúng là xinh đẹp, nhưng tại hạ không thích, Hồng phu nhân thì không thua kém gì nàng, nếu luận về sức quyến rũ thì Chu Chỉ Nhược càng không sánh được.
“Cái miệng của hắn đúng là ngọt, tâm trí đã bị ta mê hoặc mà vẫn nói được như thế.”
Tô Thuyên thấy mình đại công cáo thành, biết Tống Thanh Thư đã bị chính mình khống chế, lúc này mới thanh tỉnh lại.
-Vậy Tống đại nhân có thích ta không ?
Tô Thuyên lúc này làn điệu hết sức ngọt ngào, nhu nhuyễn chỉ có vài chữ nhưng bao hàm biết bao ý nghĩ.
-Yêu thích…rất là yêu thích.
Tống Thanh Thư liền đáp, tựa như là nếu chần chừ thì sẽ khiến cho mỹ nhân không vui.
-Vậy yêu thích đến cỡ nào vậy?
Nhìn trước mắt nam tử thanh tú tuấn lãng có chút ngu ngơ, Tô Thuyên rất hưởng thụ cái cảm giác khống chế toàn cục này, nhất thời tâm trí bướng bỉnh, bắt đầu lại muốn trêu đùa với hắn.
Tống Thanh Thư không một chút do dự nói,
-Phi thường yêu thích…
Nhìn thấy Tống Thanh Thư trong thường ngày khôn khéo ung dung đã biến thành một tiểu tử ngốc trước mắt, Tô Thuyên trong lòng nhận lấy một tia khoái ý trả thù, ngữ khí nũng nọi nói:
-Vậy tiểu đệ có ngân lượng để cho tỷ tỷ dùng không vậy?”
-Có …ngân lượng của tiểu đệ chính là ngân lượng của tỷ tỷ.”
Tống Thanh Thư đáp.
Tô Thuyên mừng rỡ đôi mắt khép lại:
-À… tiểu đệ có tấm giấy mà tỷ tỷ mượn một vạn ngân lượng..
Tống Thanh Thư gãi đầu một cái, trầm tư rồi tỉnh ngộ, vội vã chạy đến giường, sờ soạng lấy tấm giấy mượn nợ, đưa tới trước mặt Tô Thuyên:
-Tiểu đệ cũng không biết lúc đó tại sao lại bắt tỷ tỷ làm giấy mượn nợ, bây giờ nghĩ lại quả thực là tội không thể tha thứ, mong rằng tỷ tỷ tha tội cho tiểu đệ.
Tô Thuyên liếc mắt nhìn, quả nhiên là tấm giấy mà mình đã dùng môi son thủ ấn, cẩn thận cầm lấy đem cất vào trong ngực, cười duyên nói:
-Tiểu đệ đem vật trọng yếu như vậy đưa cho tỷ tỷ, tỷ tỷ rất cao hứng, vậy tiểu đệ có nguyện vọng gì, cứ nói cho tỷ tỷ nghe, nói không chừng tỷ tỷ đang cao hứng, sẽ thay ngươi giải quyết giùm cho.
Tống Thanh Thư ánh mắt lên, nhưng rất nhanh lại ảm đạm đi:
-Nhưng tiểu đệ không dám nói ra…
– Có cái gì mà không dám, cứ nói ra, chỉ cần tỷ tỷ làm được, tỷ tỷ sẽ giúp cho tiểu đệ…
Tuy rằng đã cùng Tống Thanh Thư tiếp xúc, nhưng vẫn không nói được là nhiều, có nhiều suy nghĩ trong đầu hắn Tô Thuyên không biết, trong khi hắn là người có bụng dạ thâm sâu khó dò, cho nên nàng hết sức tò mò, con người của Tống Thanh Thư như vậy, bây giờ thần trí đang lạc lối, biết đâu hắn có thể thổ lộ ra bí mật kinh thế hãi tục nào đó…
-Thật sự sao?
Tống Thanh Thư há miệng, nhưng khi nhìn Tô Thuyên, lại nuốt xuống câu nói tiếp theo.
-Đương nhiên là thật sự.
Tô Thuyên xinh đẹp nói cười nhìn Tống Thanh Thư, lấy ánh mắt khích lệ, có điều khi nàng nghe được Tống Thanh Thư nói ra, thì lập tức không còn cười nổi.
-Tiểu đệ muốn hoan ái cùng tỷ tỷ.
Ánh mắt Tống Thanh Thư tràn ngập khát vọng.
Tô Thuyên giật mình, nàng biết nếu nam nhân nào trúng phải thuật Mị công của mình, khi nói ra đều là ý tưởng chân thật trong lòng, vừa nghe đến câu nói thô bỉ như vậy, trong lòng Tô Thuyên nổi giận, nhưng đồng thời thân thể cũng sản sinh một loại cảm giác không tên, nhiều năm qua Hồng An Thông bởi vì tu luyện võ công, không thể gần gủi với nàng nữa, cho nên đối với nàng đang vào độ tuổi hổ lang chi niên, dục vọng trong lòng rất nhạy cảm dễ bị khêu mào, bao nhiêu năm phòng không gối chiếc, âm thầm chịu đựng dục hỏa giày vò, lâu nay thân là giáo chủ phu nhân nên nàng phải nghiêm trang giữ gìn lấy uy phong trước mắt chúng giáo đồ, với lại vốn người của Thần Long giáo thì sợ nàng như hổ, có người nào lại nào dám nói lời hạ lưu tương tự như hắn.
Bản năng dục vọng nguyên thủy biến hóa, nhưng Tô Thuyên rất nhanh tỉnh táo lại, Mị công của nàng chủ yếu chính là dẫn dắt tư tưởng hành vi của đối phương, nhưng cũng không có thể hoàn toàn khống chế được tâm trí đối phương, nếu Tống Thanh Thư tính dục tăng cao thật sự đột nhiên đối với nàng gian dâm, lấy võ công của hai người so sánh, Tô Thuyên sợ là mình không đủ năng lực để phản kháng, cho nên vội vàng đáp:
-Tiểu đệ ngoan… làm sao tiểu đệ lại có loại ý nghĩ như vậy chứ, nhưng tỷ tỷ cũng rất yêu thích tiểu đệ, cũng muốn cho tiểu đệ… hoan ái cùng với tỷ tỷ…. …
Nói xong Tô Thuyên trên mặt nàng đỏ ửng, lúc này bản thân nàng cũng không biết là mình đang diễn trò hay là thật vậy…
-Thật sao?
Tống Thanh Thư hớn hở nhìn nàng, rất nhanh liền đem Tô Thuyên ôm vào trong ngực, bỗng dưng thân thể nàng thoáng run lên, là vì hắn đã hôn lên cái cổ của nàng, đầu lưỡi xảo diệu phun ra nhẹ nhàng liếm lên từ phía trên làn da cổ trắng nõn, cái cảm giác tê dại ngứa nhột, làm trong nội tâm Tô Thuyên một hồi rung động.
Tô Thuyên chợt liếc nhìn bên dưới hạ thể của Tống Thanh Thư đũng quần, chỉ thấy chỗ đó khởi động dựng lên một cái lều lớn liền thầm nghĩ “Ghê gớm thật ah…”
Tô Thuyên hít sâu một hơi, đột nhiên nói:
-Vậy tiểu đệ để tỷ tỷ nhìn xem cây côn thịt đó như thế nào đây…
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyencv18 duy trì
Tống Thanh Thư liền che lại hạ thể mình:
-Tỷ tỷ không được đâu…
Tô Thuyên thân thể lại dựa sát vào người hắn ngọt ngào nói:
-Chỉ là liếc mắt nhìn thôi.
Tống Thanh Thư lắc đầu:
-Liếc nhìn cũng không được.
Tô Thuyên hừ một tiếng:
-Tiểu bại hoại, có phải là muốn điều kiện? Như vậy đi, tỷ tỷ cho tiểu đệ nhìn thấy…núi non của tỷ tỷ, chúng ta trao đổi được chưa?
Tống Thanh Thư trong nội tâm mừng thầm, trong đầu ráng giữ vững vàng tâm trí, đôi mắt u mê nói:
-Thôi được… tiểu đệ cho tỷ tỷ xem cây côn của mình, thì tỷ tỷ cũng cho tiểu đệ nhìn thấy cái ao nước của tỷ tỷ… này mới công bằng..
-Phi!
Tô Thuyên đương nhiên không đồng ý với điều kiện của Tống Thanh Thư, trong miệng lại nói:
-Đừng xem…. phía dưới của tỷ tỷ chỉ là cái ao nhỏ đọng nước, có gì đẹp mắt mà xem ?
Tống Thanh Thư vẫn giữ chặt Tô Thuyên, mờ mịt nói:
-Nếu tỷ tỷ không muốn, thì cứ theo ý của tỷ tỷ, để cho tiểu đệ xem núi non của tỷ tỷ thì cũng được.
Tô Thuyên nghe vậy liền đổi giận thành vui:
-Vậy thì tiểu đệ nhanh lên đi..
Tống Thanh Thư lập tức duỗi ra bàn tay vạch ra trước ngực áo của Tô Thuyên, bàn tay cái yếm màu hồng nhạt, ra sức xoa bóp lấy hai bầu vú kiên quyết, tuy cách làn tơ cái yếm, nhưng lại không chút nào trở ngại xúc cảm mỹ hảo:
-Tỷ tỷ… thật mềm ah.
Tô Thuyên đôi mắt đẹp hung hăng trợn mắt nhìn Tống Thanh Thư:
-Tiểu bại hoại, tỷ tỷ không có đồng ý cho tiểu đệ sờ chỉ cho xem thôi… mau buông tay ra.
Tô Thuyên phong tình mê người làm cho trong nội tâm Tống Thanh Thư nóng lên, hai tay hắn run run nhấc cái yếm màu hồng chọc người, hai bầu vú lập tức triển lộ ra bên ngoài, tuy không là quá lớn, nhưng thập phần kiều đỉnh nhô cao mê người, không có chút nào dấu hiệu rủ xuống, trên đỉnh núi hai đầu núm vú màu hồng tươi như là của màu hồng của một cô nương vậy, hơi thở của hắn đã dồn dập đứng lên, Tô Thuyên động tác cùng lời nói lớn mật như thế, còn Tống Thanh Thư cũng không có kịp tâm lý chuẩn bị trước, lập tức ngẩn người khi nhìn thấy hai bầu vú của nàng.
Tống Thanh Thư đem cái mũi đặt ở trong khe rãnh của hai bầu vú hít lấy:
-Thơm quá … núi non của tỷ tỷ đẹp quá ah.
Tô Thuyên có chút ngăn cản không được thế công của Tống Thanh Thư, thân thể yêu kiều mềm nhũn, yếu đuối tại Tống Thanh Thư trong ngực:
-Tiểu đệ…xem nhanh đi..
Một bàn tay ngọc của Tô thuyên cũng đã không chịu nổi tịch mịch, hướng về bên dưới quần Tống Thanh Thư, vừa chạm vào nàng liền giật mình: “Của hắn lớn như vậy, nếu nhét vào thân thể mình thì sẽ ra sao đây..”
Tô Thuyên lập tức rút tay về, mắc cỡ hai gò má đỏ bừng, hơi thở cũng thô trọng lên.
-Tỷ tỷ…
Tống Thanh Thư rốt cục cũng nhịn không được, mở miệng ra liền ngậm lấy bầu vú của nàng… Tô Thuyên lập tức thân thể lại run lên, bên dưới âm hộ từ lúc bàn tay chạm vào côn thịt của hắn, thì đã muốn rỉ ra chất lỏng rồi.
-Ah….tiểu đệ lại dám làm vậy… không được … không thể được.
Tô Thuyên lập tức giãy dụa né tránh rời khỏi người hắn, vừa tận lực khởi động Mị công,
-Nhưng tỷ tỷ ….hiện tại có chuyện quan trọng trong người, vẫn chưa thể cho tiểu đệ giao hoan được…
-Còn chuyện gì trọng yếu hơn tiểu đệ vậy?
Tống Thanh Thư vẫn tiếp tục u mê bất mãn lẩm bẩm.
Hơn mười năm nay không có cùng nam nhân khoảng cách gần như vậy tiếp cận qua, giờ đang bị Tống Thanh Thư sơ soạng như vậy, Tô Thuyên tiếng nói cũng có chút run lên:
-Trong nhà của tỷ tỷ có không ít người xấu, bọn họ không chỉ muốn đoạt gia sản tỷ tỷ, mà còn muốn chiếm lấy thân thể của tỷ tỷ để giao hoan …
Tô Thuyên cảm giác mình quả thực có chút điên rồ rồi, vốn là là dự định nói bị chiếm đoạt bắt làm thê tử, không hiểu vì sao lại đổi thành tiếng giao hoan hạ lưu kia..
-Làm gì trên đời lại có đạo lý đó..
Tống Thanh Thư như là bị đã kích lớn tiếng nói,
-Người nào dám gan to như vậy, tỷ tỷ nói cho tiểu đệ biết, tiểu đệ sẽ giết sạch bọn họ …
Tô Thuyên trong lòng vui vẻ, có Tống Thanh Thư một siêu cấp cao thủ làm tay chân như vậy, chuyện về sau thì dễ làm rồi:
-Tỷ tỷ bây giờ lập tức phải về nhà, tiểu đệ có theo bảo vệ tỷ tỷ không vậy?
-Đương nhiên, tiểu đệ nhất định sẽ không để cho những người khác làm thương tổn đến tỷ tỷ.
Tống Thanh Thư khẳng định gật đầu.
Tô Thuyên nhân cơ hội tránh thoát hắn ôm ấp, nhìn vẻ mặt của hắn thất vọng mất mát, trong lòng không khỏi tê rần:
-Tỷ tỷ đáp ứng với tiểu đệ, sau khi tiểu đệ giúp tỷ tỷ đuổi hết người xấu đi, tỷ tỷ sẽ liền cho tiểu đệ…..
-Là tỷ tỷ cho tiểu đệ cái gì..?
Tống Thanh Thư đần độn hỏi tới.
-Chán ghét!
Tô Thuyên cũng biết là đối phương bây giờ suy nghĩ không được nhanh nhạy như trước,
-Thì như tiểu đệ vừa rồi nói là…muốn hoan ái đó…
-Ồ…
Tống Thanh Thư như hiểu ra,
-Chính là tỷ tỷ cho tiểu đệ giao….
-Không cho nói rỏ ra…
Tô Thuyên tức giận lườm hắn một cái,
-Còn có, sau này khi về đến nhà tất cả mọi chuyện đều phải nghe theo lời của tỷ tỷ chỉ huy.
-Tại sao?
Tống Thanh Thư bất mãn lầu bầu nói,
-Những người xấu kia muốn chiếm đoạt tỷ tỷ , tất cả đều đáng chết.
-Cũng không phải tất cả đều là người xấu…
Thấy vẻ mặt Tống Thanh Thư mờ mịt chưa hiểu rỏ, Tô Thuyên chẳng biết vì sao, trong lòng lại buồn bực, tự lẩm bẩm:
-Thường ngày tiểu đệ thông minh như vậy, chắc chắn là rõ ràng hiểu ý của tỷ tỷ.
-Tuy rằng không hiểu lắm, nhưng tỷ tỷ nói tiểu đệ làm cái gì, thì tiểu đệ sẽ làm cái đó.
Tống Thanh Thư gãi đầu, nụ cười rất là thuần phác.
-Vẫn là đệ đệ đối với tỷ tỷ tốt nhất.
Tô Thuyên xoa xoa hai má Tống Thanh Thư hai má..
-Tỷ tỷ…tiểu đệ còn muốn hôn lên núi non của tỷ tỷ..
Ngửi thấy thấy hương vị trên người Tô Thuyên, Tống Thanh Thư có chút xao động không thể tả.
“Trước tiên cần phải tìm cách để cho hắn hạ nhiệt, nếu không cả ngày cứ quấn quít lấy mình thì quá nguy hiểm.”
Tô Thuyên có khinh công tên là Phi Yến Hồi Tường, tuy rằng không sánh bằng Lăng Ba Vi Bộ tiếng tăm lừng lẫy trong chốn giang hồ, nhưng cũng không thua kém gì Thần Hành Bách Biến, thân pháp né tránh vẫn có chỗ độc đáo của riêng mình, Tống Thanh Thư thì thần trí cũng không tỉnh táo lắm, bởi vậy Tô Thuyên rất dễ dàng liền tránh thoát đôi tay của hắn.
-Tiểu đệ ngoan, tỷ tỷ trước sẽ tìm một mỹ nhân mang đến cho tiểu đệ hưởng thụ a.
Tô Thuyên thầm nghĩ Tống Thanh Thư ở bề ngoài thì cũng xem như là một chính nhân quân tử, nhưng sau khi trúng Mị công của mình, không còn lý trí và đạo đức ràng buộc, lại trở nên vô cùng háo sắc, xem ra từ trong xương hắn chính một tên là sắc quỷ.
Có điều rất nhanh Tô Thuyên lại lo được lo mất, bị trúng Mị công, võ công Tống Thanh Thư ít nhiều gì cũng bị suy giảm, đến lúc phải ứng phó với cục diện của Thần Long đảo thì không biết sẽ ra sao…
………………………………………………………………………………………
Khi Tống Thanh Thư nhìn thấy Tô Thuyên dẫn Phương Di tiến vào trong phòng mình thì trợn mắt lên, còn chưa kịp nói gì, Tô Thuyên đã mở miệng, chỉ vào Phương Di quay qua hỏi Tống Thanh Thư:
-Tiểu đệ nhìn xem vị tỷ tỷ này có xinh đẹp hay không vậy?
Tống Thanh Thư tính chăm chú kỹ Phương Di, ánh mắt ở trên thân Phương Di rất là xa lạ, trong lúc Phương Di đang sợ hãi, thì nghe Tống Thanh Thư nói:
-Dung mạo bình thường thôi, không sánh được với tỷ tỷ.
Nhìn Phương Di sắc mặt tái xanh, Tô Thuyên hiển nhiên rất hài lòng câu trả lời này, nàng kiều cười nói:
-Tiểu đệ, đêm nay cứ tạm thời hưởng thụ vị tỷ tỷ này đi, còn chuyện sau nay khi hoàn thành, tỷ tỷ sẽ đến bồi tiếp tiểu đệ..
Phương Di nghe được tâm trí như rơi vào trong sương mù, thì Tô Thuyên đã đi tới trước mặt nàng, thấp giọng nói:
-Ngươi thay ta hầu hạ hắn, yên tâm… hắn bây giờ sẽ không từ chối ngươi đâu.
Phương Di sắc mặt trắng bệch, Tô Thuyên cho rằng nàng muốn từ chối, liền uy hiếp nói,
-Ta có thể điểm huyệt ngươi lại, rồi cho người uống chút mị dược. Hi vọng ngươi đừng có khiêu chiến tính nhẫn nại của ta.
Phương Di yên lặng gật đầu, giờ Tô Thuyên mới lớn tiếng nói:
-Tiểu đệ sau này là thượng khách của bản phu nhân, cho nên phải dùng lễ tiết đối xử với tiểu đệ của ta, ngươi sau này xem như là nha hoàn của hắn, cố gắng hầu hạ sinh hoạt thường ngày, không cự tuyệt hắn bất kỳ yêu cầu gì của hắn, ngươi hiểu chưa?
Nhìn thấy Tô Thuyên ánh mắt sắc bén, Phương Di bất đắc dĩ gật đầu, nàng cũng không biết Tống Thanh Thư trong hồ lô đang bán cái gì nữa..
Dẫn Tống Thanh Thư vào trong phòng, Phương Di còn chưa kịp nói, thì hắn đã nói:
-Cởi y phục ra mau..
-Cái gì?
Phương Di không hiểu gì cả, đi tới bên cạnh Tống Thanh Thư thấp giọng hỏi,
-Tống đại ca, cuối cùng là chuyện gì xảy ra vậy?
-Tỷ tỷ vừa mới nói ngươi phải nghe lời của ta, tại sao ta nói mà ngươi không nghe vậy
Vẻ mặt Tống Thanh Thư phẫn nộ, hắn đứng lên đến liền muốn đi ra ngoài mở cửa,
-Để ta tìm tỷ tỷ hỏi lại thử xem…
-Um…
Phương Di cuống quít kéo hắn lại, nhìn khí chất với dáng vẻ khác biệt của Tống Thanh Thư, nàng âm thầm hoảng sợ: “ Chẳng lẽ hắn thật sự đã trúng Mị công của giáo chủ phu nhân rồi?
-Muốn cỡi y phục thì cỡi..!
Phương Di ra vẻ hờn dỗi nói, thân thể của nàng đã bị hắn chà đạp rồi, giờ có cỡi y phục cũng đâu có làm sao, vừa thoát y phục đến nửa chừng thì đã bị Tống Thanh Thư ôm chặt.
Vốn là còn muốn hỏi, nhưng Tống Thanh Thư tùy ý hôn rất nhanh ngăn chặn trên đôi môi Phương Di, thân thể nàng liền nóng lên, đã nếm được khoái hoạt mà hắn mang đến, ăn tủy mới biết vị ngon, vì lẽ đó nàng cũng không có từ chối đối phương thô lỗ.
Phương Di mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, toàn thân tản mát ra một loại nữ nhân thành thục diễm lệ vũ mị, Tống Thanh Thư như cuồng phong nộ lãng trùng kích, dẫn phát ra trong nội tâm từ chỗ ẩn sâu xuân tình dục diễm của nàng.
Cũng có lẽ bởi vì đã cùng Tống Thanh Thư giao hoan, nên Phương Di lửa nóng xuân ý nhanh chóng xâm chiếm toàn thân nàng
………………………………………………………………………………..
-Ui…um….. lớn…quá…
Phương Di hai tay nắm lấy cánh tay Tống Thanh Thư, bờ nghênh hợp lấy côn thịt hắn đút vào hang động âm đạo, tiếng rên rỉ mất hồn của nàng, để cho Tống Thanh Thư đang vất vả cần cù canh tác trên ruộng hoang, nghe xong càng thêm ra sức, song tay đè chặt mông ngọc nàng, bắt đầu không kiêng nể gì cả mà hung tợn công thành chiếm đất!
Tống Thanh Thư động tác càng lúc càng nhanh, thời gian dần qua quên mất hết thảy bên ngoài, bắt đầu vong tình xông tới.
Tiếng tiếp xúc hai thân thể phát ra “ phạch..phạch..” không ngừng vang lên bên tai.
– Không được… a… đội lên rồi… a… chịu không được á… á…a…
Phương Di nâng cao lên hai chân, quấn quanh đến bên hông Tống Thanh Thư, thân thể cao thấp co rúm thừa nhận lấy thân thể Tống Thanh Thư va chạm, theo tốc độ Tống Thanh Thư nhanh hơn, nàng ngâm kêu lên rên rỉ như lá cây bị cuồng phong thổi bay lên không trung, trong quá trình khi rơi xuống lại bị một trận gió xoáy thổi tung lên.
Khoái cảm liên tiếp mãnh liệt như vậy làm cho Phương Di chịu không nổi nữa, nàng đạt đến đỉnh phong, toàn bộ thân thể mềm mại co rút lấy không theo quy tắc nào, Tống Thanh Thư không biết mỏi mệt vẫn rất nhanh vận động lấy, cuối cùng thì một tiếng hổ gầm, hắn lại đem toàn bộ tinh hoa của mình rót vào ở trong bí đạo của Phương Di!
………………………………………………………………………………………….
Đứng bên ngoài Tô Thuyên quan sát cẩn thận động tỉnh trong phòng, nàng luôn cảm thấy vừa rồi có chút gì đó không đúng, nàng vẫn hoài nghi Tống Thanh Thư giả ngây giả dại, có lòng muốn thăm dò đối phương, đến lúc thấy hắn đẩy ngã Phương Di không chậm trễ chút nào, mới rốt cục yên lòng, vốn định rời đi luôn, nhưng bên trong cái âm thanh kỳ diệu kia tựa hồ có một loại ma lực kỳ dị, níu lấy hai chân của Tô Thuyên như đóng đinh ở lại tại chỗ tò mò lắng nghe.
…………………………………………………………………………………………….
Trong lúc Tống Thanh Thư cùng Phương Di trên giường phúc vũ phiên vân, lúc này Tô Thuyên lại nghĩ tới một màn tình cảnh mà lúc này Tống Thanh Thư đang cùng giao hoan với Phương Di, rồi lại nhớ đên cây côn thịt to lớn của hắn vừa rồi..
“Ta làm sao vậy ah!”
Thân thể Tô Thuyên bỗng nhiên nóng lên, bắt đầu phát nhiệt, cảm giác lâu nay bên trong u cốc trống rổng làm cho nàng thập phần khó chịu, càng làm cho thân thể thành thục uyển chuyển nổi lên từng trận sợ run, đồng thời cũng câu dẫn ra trong nội tâm nàng ẩn núp lâu nay nhu cầu nguyên thủy, mỹ thiếu phụ bắt đầu chuyển động uốn éo, mặc kệ nàng làm như thế nào muốn đem cái loại dục lửa dập tắt, giờ thì theo dục vọng mãnh liệt của nàng từ ở sâu trong nặng nề trùng kích lấy lòng của nàng, dịch nhờn lại tiếp tục hướng ra phía ngoài cửa ngọc môn quan trào ra, không thể đỡ nỗi!…
Tuyệt sắc xinh đẹp má lúm đồng tiền đỏ ửng như lửa, phong tình vạn chủng, một đôi đùi ngọc ép chặt lấy, từ nội tâm không ngừng tiếng rên rỉ…
Mãi đến khi trời dần sáng, Tô Thuyên mới giật mình tỉnh lại, tựa như thất vọng mất mát quay trở lại trong phòng của mình.