Thâu Hương Cao Thủ Bản H - Chương 466 : Ngươi mau lên đây
Thấy Tống Thanh Thư đáp ứng sảng khoái nhanh như vậy, Âu Dương Phong trái lại bắt đầu ngờ vực:
-Ngươi sẽ không lừa gạt lão phu chứ?
-Vãn bối cũng không ngại cho lão đứng bên cạnh thưởng thức lúc vãn bối làm cái chuyện đó.
Tống Thanh Thư nói làm cho Hoàng Dung suýt chút nữa tức hộc máu mồm, chính ngươi giày xéo ta còn không tính, lại còn muốn để cho Âu Dương Phong đứng ở một bên nhìn xem!
Âu Dương Phong quan sát một thoáng vẻ mặt của Tống Thanh Thư, một lúc sau thì nở nụ cười:
-Lão phu cũng không có cái sở thích đó, tiểu tử ngươi mau vào trong đi thôi, lão phu làm người tốt ở bên ngoài canh giúp cho các ngươi thì được, để tránh khỏi lũ chó mèo tới quấy rầy giấc mộng đẹp của các ngươi.
-Có thể đứng im ở bên ngoài góc tường để được nghe tiếng rên rỉ thanh tân thoát tục của chúng ta, vãn bối cũng thật bội phục lão rồi đấy.
Nghe được Tống Thanh Thư nói móc, Âu Dương Phong mặt già đỏ ửng cả giận nói:
-Ngươi đến tột cùng có vào hay không đây?”
-Ậy…nhất khắc trị thiên kim, vãn bối đương nhiên là vào.
Tống Thanh Thư xoa xoa hai tay, cười khà khà rồi đi vào sơn động, dáng dấp còn tệ hơn kẻ hèn mọn.
-Ngươi muốn làm gì, đừng tới gần đây a.
Hoàng Dung giẫy giụa muốn đến lùi về sau, nhưng nàng đã bị Âu Dương Phong dùng thủ pháp điểm huyệt niêm phong huyệt đạo, cả người một tia khí lực cũng không nhấc lên được đến.
-Hoàng phu nhân có phong thái quốc sắc thiên hương, bây giờ đang nằm ngang dọc nằm ở trước mặt tiểu đệ, vậy Hoàng phu nhân nói tiểu đệ muốn làm gì đây chứ?
Tống Thanh Thư đi tới bên cạnh Hoàng Dung, cúi đầu kề mũi sát trên ngực nàng, hít vào một hơi thật dài,
-Thật là thơm a..
-Tống Thanh Thư, ngươi là đệ tử Võ Đang, lại là phu quân chủa chưởng môn nhân phái Nga Mi, thân là danh môn chính phái, tại sao có thể làm ra cái loại chuyện xấu xa này?
Hoàng Dung tâm tình kích động, hai bầu vú đầy đặn lại là một trận chập trùng.
Tống Thanh Thư liếc một cái, vội vã dời ánh mắt, trong lòng thầm nghĩ: “ Ta đối với sự hấp dẫn sắc đẹp sức chống cự hầu như là số không, hai bầu vú của ngươi cứ lên xuống như vậy, quả thật là muốn đưa tay xoa bóp lấy một phen..”
Đương nhiên ngoài miệng thì hắn nói khác đi:
-Danh môn chính phái thì cũng có nhu cầu gần gủi với nữ nhân mà, huống chi tiểu đệ đã sớm bị trục xuất ra khỏi Võ Đang, đã không còn là đệ tử Võ Đang , còn chưởng môn Chu Chỉ Nhược, thì ngày hôm nay Quách phu nhân cũng không phải là không nhìn thấy, nàng cũng đâu có ngại tiểu đệ ở bên ngoài tìm nữ nhân khác..
Hoàng Dung bị lời của hắn nói làm chấn kinh rồi, không nghĩ tới Tống Thanh Thư vô liêm sỉ đến mức như thế, thứ nhất lẽ thẳng khí hùng nói thẳng ra, thứ hai không nghĩ tới Chu Chỉ Nhược lại có thể khoan nhượng tất cả những chuyện như thế này, Hoàng Dung tưởng tượng thoáng qua, nếu Tĩnh ca ở bên ngoài hái hoa bắt bướm như vậy, thì mình nhất định phải cùng với Tĩnh ca làm rối lộn tung lên.
Hoàng Dung rõ ràng lúc này cũng không phải thời điểm cảm thán, thấy dùng đạo nghĩa giang hồ không thể đánh động tâm tư của Tống Thanh Thư, nên liền thay đổi phương pháp, ôn nhu nói:
-Tống công tử, ngươi tới tham gia đại hội Kim Xà lần này, hiển nhiên cũng là vì nhắm đến được làm Kim Xà Vương, bây giờ ngươi đã tiến vào đến vòng thứ hai, lấy võ công của ngươi, rất khả năng cuối cùng sẽ đoạt lấy chiến thắng, hà tất bởi vì một lần bị ấm đầu mà phá huỷ tiền đồ của mình sao? Phải biết trên thế gian không có tường nào mà gió không lọt qua khe được, việc ngươi làm trong ngày hôm nay chung quy như thế nào thì cũng sẽ có ngày bại lộ, đến thời điểm đó ngươi ở trong chốn võ lâm giang hồ, sẽ bị người người xem là kẻ vô liêm sỉ gọi đánh, bấy lâu ngươi nhọc nhằn khổ sở để được tất cả, mà cứ như vậy tan thành mây khói, ngươi cảm thấy đáng giá sao?
Thấy Tống Thanh Thư trầm mặc không nói, Hoàng Dung tận dụng mọi thời cơ nói tiếp:
-Chỉ cần ngươi ngày hôm nay thả ta, ta bảo đảm chuyện đêm nay tuyệt không tiết lộ một câu, sau này còn có thể trở thành minh hữu tin cậy của ngươi, sẽ trợ giúp cho ngươi với tất cả trong khả năng, ngươi cũng biết phu phụ của chúng ta ở trong chốn võ lâm vẫn có chút ít tiếng tăm..
-Tiểu tử thúi kia… ngươi đừng có ngu ngốc bị mấy câu nói của nữ nhân này làm cho xao động ..
Từ xa xa ngoài cửa động truyền đến tiếng của Âu Dương Phong .
Tống Thanh Thư mắng:
– Lão cứ đứng bên ngoài nghe trộm chuyện của vãn bối là sao?
Âu Dương Phong thở dài:
-Ngươi còn trẻ tuổi quá không tin tưởng được, lão phu chỉ là lo lắng ngươi bị lừa gạt a.
Chuyển đề tài, Âu Dương Phong rất nhanh trở nên lạnh lùng:
-Hoàng nha đầu…ta cho ngươi một lựa chọn, hoặc là lựa chọn hầu hạ giao hoan với hắn, hoặc là ta sẽ đến một vùng nông thôn phụ cận tùy tiện tìm đến một thôn dân, hắn không biết đến cái gì là Quách đại hiệp Hoàng bang chủ, cứ có nữ nhân xinh đẹp như vậy là cưỡi lên trên người của ngươi ngay, lão phu không tin là hắn sẽ đầu bò như họ Tống này.
Hoàng Dung sắc mặt lại trắng thêm, nếu thật sự lão làm như vậy, còn chi bằng lực chọn Tống Thanh Thư đây, ít nhất mình còn có hi vọng thuyết phục được đối phương.
Tống Thanh Thư nghe được cười khổ, hắn cũng biết Âu Dương Phong thật vất vả mới bắt được Hoàng Dung đến đây, nếu Hoàng Dung thật sự không mất đi danh tiết thì dù như thế nào lão cũng không để cho rời đi.
-Tống công tử….
Thấy Tống Thanh Thư sắc mặt âm tình biến hóa, Hoàng Dung không nhịn được kêu lên, âm thanh nhu mị, có một loại điềm đạm đáng yêu mềm yếu như là một cô nương.
Nữ nhân này thật đúng là một yêu tinh!
Tống Thanh Thư lộ ra một vẻ mặt mất hồn:
-Phu nhân thực sự là vô cùng đẹp đẽ a…
“Dâm tặc vô sỉ!” Hoàng Dung trong lòng thầm mắng, bất quá nàng rõ ràng đêm nay có thể tránh được tai nạn này hay không, vấn đề then chốt vẫn là ở trên người nam nhân đang ở trước mắt này, hai lần thử câu thông đều bị thất bại, Hoàng Dung hơi đỏ mặt, nàng quyết định thay đổi một loại mưu kế từ xưa tới nay luôn luôn là hữu hiệu…
-Tống công tử, ngươi còn có nhớ hay không lần đầu tiên chúng ta gặp mặt?
Hoàng Dung ôn nhu hỏi.
Tống Thanh Thư sững sờ, gật đầu:
-Đương nhiên là nhớ tới, lúc tại phủ Giang Lăng đi, khi ấy ấy tiểu đệ lần đầu gặp gỡ Quách phu nhân, quả thực xem Hoàng phu nhân như là tiên tử vậy
Thấy truyện hay thì bấm quảng cáo giúp truyencv18 duy trì
-Nhân gia làm sao mà sánh bằng tiên tử chứ..
Hoàng Dung đôi mắt tựa hồ dần dần được che lấy một làn hơi nước mỏng, trở nên mê hoặc lên.
-Tiểu đệ không tin là Quách phu nhân không sánh bằng..
Tống Thanh Thư cười hì hì, lấy dung mạo mà nói, hắn tuy có sự tự tin là mình trẻ tuổi anh tuấn hơn Quách Tĩnh gấp rất nhiều lần, nhưng phải biết danh xưng của Hoàng Dung không phải là tự nhiên mà có, lúc trước đồng dạng có Âu Dương Khắc phong lưu phóng khoáng còn không có được nửa điểm mà nàng để vào ở trong mắt.
-Nói vậy thì công tử cũng rõ ràng là ta có khuôn mặt xinh đẹp, lại là người có thân phận nên đối với nam nhân có sức hấp dẫn,
Hoàng Dung ngữ khí bình thản, tựa như đang nói đến một chuyện không có liên quan gì đến với mình vậy,
-Nhất là thời gian sau này từ khi ta được gã cho Tĩnh ca, tất cả nam nhân khi nhìn thấy ta, trong ánh mắt đều ẩn giấu tia dục vọng, có thể nói chỉ có ngươi là một ngoại lệ, với ánh mắt trong suốt tinh thuần của ngươi, trong ký ức của ta đên tận bây giờ cũng chưa phai.
Nói hết câu này, ngay cả Hoàng Dung cũng không biết chính mình là đang nói dối hắn hay là thật nghĩ về hắn như vậy.
Tống Thanh Thư kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới Hoàng Dung lại nhắc lại chuyện này, lúc trước mình đang bị kinh mạch đứt đoạn, ăn bữa nay lo bữa mai không biết sống chết lúc này, trong lòng lúc nào cũng như tro tàn nguội lạnh, làm sao lúc gặp nàng mà sản sinh ra được cài gì tà niệm, không nghĩ tới nàng lại nhớ tới, làm hắn cũng rất cảm khái.
-Nhưng lần này khi nhìn thấy ánh mắt ngươi, rõ ràng đã không giống như lúc trước,
Hoàng Dung lộ vẻ do dự, nhẹ nhàng cắn môi,
-Lúc ngươi nhìn thấy ta, cũng giống như những nam nhân khác, tràn ngập dục vọng, đã vậy ánh mắt của ngươi còn trắng trợn không kiêng dè gì cả…
Tống Thanh Thư vừa muốn nói, thì Hoàng Dung lại chuyển đề tài:
-Nhưng ta… đột nhiên phát hiện ra, là ta lại không có chút nào chán ghét trước ánh mắt tà dâm của ngươi…
Nhìn Hoàng Dung đưa tình ẩn ý, vẻ mặt ngượng ngùng, Tống Thanh Thư cực kỳ kinh ngạc: “Hoàng Dung diễn trò quá mức giống như thật, nếu không hiểu quá rõ tính tình của nàng, lần này nói không chắc là hắn cũng tin vào câu chuyện hoang đường của nàng…”
-Thật sự là như vậy sao?
Tống Thanh Thư một mặt ra vẻ kích động nắm chặt bàn tay của Hoàng Dung, ở phía trên nhẹ nhàng trượt qua trợt lại, vừa cảm thụ làn da trắng mịn dị thường, vừa cảm khái nói,
-Thật ra thì tiểu đệ đối với Quách phu nhân đã yêu mến trong lòng từ lâu rồi.
Da thịt bị bàn tay bẩn của Tống Thanh Thư đụng chạm, thân thể Hoàng Dung thoáng cái run rẩy hoảng sợ, cố nén trong lòng căm ghét, ôn nhu nói:
-Nhân gia cũng rất yêu thích công tử lý, chỉ tiếc là “ ngã sinh quân vị sinh, quân sinh ngã dĩ lão.” Khi ta đã trở thành một cô nương thì công tử chưa sinh sa, khi công tử sinh ra thành một nam tử hán, thì ta đã gìa lão rồi ..
-Quách phu nhân thiên tư quốc sắc, so với những cô nương trẻ tuổi kia nhìn thấy còn trẻ hơn, làm gì mà già lão được chứ…
Tống Thanh Thư âm thầm cười, xem ra sâu trong nội tâm Hoàng Dung đối với vấn đề tuổi tác chênh lệch cũng nhạy cảm như vậy.
-Ta thật sự già lão rồi.
Hoàng Dung biểu lộ cảm xúc.
-Lão sao? Vậy để tiểu đệ kiểm tra thử nơi nào lão, nơi này.. nơi này hay là nơi đây…
Tống Thanh Thư vừa nói vừa vươn ngón tay ở trên ngực, bụng, cặp đùi của Hoàng Dung khắp các nơi ấn xuống.
Hoàng Dung kinh sợ, đang muốn trở mặt, thì phát hiện ngón tay của Tống Thanh Thư nhìn như là tùy tiện ấn ở trên thân người người, nhưng đều là dựa theo thứ tự trước, chính lại là một câu viết hoàn chỉnh:
-Phối hợp với tiểu đệ diễn trò.
Tâm tư thông minh Hoàng Dung lập tức phản ứng lại, biết dựa vào công lực của Âu Dương Phong , hai người bất luận dù nói nhỏ đến đầu, cũng sẽ bị lão nghe được, nếu như dùng truyền âm nhập mật để trao đổi, lúc đó Âu Dương Phong không nghe được tiếng nói vọng ra, cũng sẽ lập tức nhận ra được có chuyện không thích hợp mà xông vào, vì lẽ đó Tống Thanh Thư chỉ có cách thông qua loại phương thức bí mật này để truyền tin tức, chỉ có điều… tại sao hắn không thể viết chữ trên lòng bàn tay của mình, mà cứ phải nhất định phải ở trên ngực, bụng, đùi của mình mà ấn xuống?
Ngón tay cảm thụ được thân thể thành thục của thiếu phụ đặc biệt mềm mại đẫy đà, Tống Thanh Thư mỉm cười, chính mình đương nhiên có thể viết chữ ở trong lòng bàn tay của nàng, chỉ có điều cho dù mình là Liễu Hạ Huệ, nhưng như thế nào thì cũng phải thu lại chút ít lợi tức, thì mới có thể xứng đáng với bản tính của mình a, do đó một đôi tay của hắn, uyển chuyển nhảy múa như hồ điệp ở trên thân thể của Hoàng Dung, nhưng hắn cũng có chừng mực, giờ thì không có hướng về trên bộ ngực hoặc bắp đùi của Hoàng Dung nữa, hoặc tránh né cái bộ vị nhạy cảm riêng tư kia của nàng, chỉ là lựa chọn một nơi không yếu hại lắm, như vậy thì Hoàng Dung cũng không đến nỗi trở mặt.
-Ai da…. đừng đụng ở nơi đó, nhột a..
Hoàng Dung cố ý cất cao giọng cho Âu Dương Phong đang đứng ở bên ngoài nghe được, vừa hướng về Tống Thanh Thư chớp mắt ra hiệu, nhờ hắn giải ra huyệt đạo của mình.
-Phu nhân không cho tiểu đệ chạm vào nơi này, nơi kia cũng không để cho tiểu đệ chạm đến, thế thì phải chạm vào nơi nào đây a.
Tống Thanh Thư nhún vai, tiếp tục viết chữ ở bụng dưới của Hoàng Dung:
– Âu Dương Phong nghịch luyện Cửu Âm Chân Kinh, thủ pháp điểm huyệt của hắn thì tiểu đệ không giải được.
Hoàng Dung biết hắn nói thật, nhất thời rơi vào thế lưỡng nan, vậy làm sao mình có thể chạy thoát được đây, lẽ nào cứ để Tống Thanh Thư tùy ý cứ như vậy mò mẩm trên thân thể của mình sao?
Vào lúc này thì Âu Dương Phong đã thiếu kiên nhẫn, ra dáng sắp xông vào tới:
-Ta nói tiểu tử ngươi, cứ sờ tới sờ lui vậy muốn sờ tới khi nào đây, đến giờ còn chưa có đề thương lên ngựa cưỡi nha đầu kia, ngươi đến tột cùng có phải là nam nhân hay không a?
Âu Dương Phong vốn là hào khách từ nơi Tây Vực, nơi đó dân phong dũng mãnh, lời nói cũng không uyển chuyển nhẹ nhàng, há mồm nói ra những lời cục súc như vậy cũng không cảm thấy có cái gì mà là ngượng mồm.
-Làm sao bây giờ?
Tống Thanh Thư vội vàng viết.
-Ngươi nhanh leo lên trên người của ta mau…
Nghe tiếng bước chân của Âu Dương Phong đi tới, Hoàng Dung không muốn chuyện hồi nãy giờ thành dã tràng xe cát, vội vàng đáp lại nói.
Tống Thanh Thư vừa nghe qua, còn có chuyện tốt như thế này sao? Hoàng Dung chủ động mời, hắn đương nhiên không có đạo lý từ chối, liền né người sang một bên leo lên áp đến trên người Hoàng Dung, ngay lập tức hạ thể của hắn song song cùng bộ phận sinh dục của nàng, cảm giác hơi đè lõm xuống trên cái gò mu làm cho nhục côn của hắn lấp tức nhếch lên, nhất trụ kình thiên.
Hoàng Dung chỉ cảm thấy cả người của mình bị chìm xuống, trọng lượng thân thể của tên nam nhân trẻ tuổi này làm cho nàng có chút thất thần, ngoại trừ Tĩnh ca, từ trước cho đến tới bây giờ nàng không bị nam nhân nào khác cưỡi trên người như vậy đây, cái cảm giác này thật là kỳ quái, nàng chưa bao giờ cảm thụ kích thích qua như thế này, vừa giận lại vừa sợ, Tĩnh ca dồn hết tâm lực tại thành Tương Dương, suốt mấy năm qua ngay cả một, hai tháng mới được một lần chung giường cũng là làm qua loa cho xong, trong khi tuổi tác của Hoàng Dung bây giờ đã ngoài bốn mươi, hiện là đang lúc như lang tự hổ, nàng mặc dù bất mãn Tĩnh ca hời hợt trong chuyện chăn gối, cũng chỉ có cường tự ức chế vì biết hắn chẳng qua cũng là vì một lòng vì dân vì nước nên mới như vậy. Giờ phút này bị một tên thiếu niên anh tuấn tuổi chỉ lớn hơn nữ nhi của mình một, hai tuổi…. đặt ở thân dưới của mình, nếu nói là nàng không động tình, đó là gạt người.
Tuy Hoàng Dung cố nén xúc động, bên dưới gò mu mình bị cái đồ vật dưới háng của Tống Thanh Thư ép xuống, cái cảm nhận đầu tiên của nàng là cái đồ vật này rõ ràng là vừa to vừa dài hơn của Tĩnh ca. vừa nghĩ đến như vậy thì từ trong cơ thể nàng cứ dâng lên một khoái cảm lạ kỳ, bụng dưới nổi lên liệt hỏa lăn lộn cùng một chỗ không ngừng tràn lan trong người, thiêu đốt lên mỗi một tấc da thịt của nàng, hơn nữa theo tên khốn Tống Thanh Thư này hình như cố ý gây xích mích, thỉnh thoảng cứ nhúc nhích để cho cái đồ vật nằm xuôi dọc theo chính giữa trên cái khe thịt âm hộ mình, trong cơ thể nàng càng lúc càng bị kích thích kịch liệt không ngừng chạy tán loạn, cái nóng từ sâu trong hoa tâm nàng cơ hồ muốn từ trong cơ thể đốt cháy chảy ra, lập tức trong nội tâm Hoàng Dung kinh hoàng.
Âu Dương Phong vừa đi vào thì vừa vặn nhìn thấy cảnh này, liền hiểu ý nở nụ cười:
-Tiểu tử thúi ngươi sao không sớm làm như vậy thì là tốt rồi, làm cho lão phu tưởng là không có trâu, định ra ngoài bắt chó đi cày thay thế đây này.